Để đối phó với những người phạm tội, luật hình sự tại các quốc
gia quy định nhiều hình phạt khác nhau: phạt tiền, giam nhốt trong các nhà tù
hay xà lim, lưu đày biệt xứ hoặc trong trường hợp phạm tội nghiêm trọng thì đem
ra xử tử để vĩnh viễn loại trừ người lỗi phạm khỏi thế giới loài người.
Trong khi đó, để đối phó với tội nhân, Thiên Chúa không muốn
trừng phạt mà chỉ muốn giúp tội nhân ăn năn hối cải quay về đường lành. Từ ngàn
xưa, Thiên Chúa phán qua miệng ngôn sứ Ê-dê-kiên: “Ta không muốn kẻ gian ác phải
chết nhưng muốn nó ăn năn sám hối mà được sống” (Ê-dê-kiên 18, 23 và 33, 11)
Đối với Thiên Chúa, mỗi một người đều có giá trị rất cao nên cần
phải được trân trọng và yêu thương. Dù con người có đắm chìm trong lầm lạc và
tội lỗi, Thiên Chúa không bỏ rơi, không hủy diệt họ, nhưng tìm mọi cách đưa họ
trở về đàng lành.
Dụ ngôn người đi tìm chiên lạc trong Tin Mừng Luca (Lc 15, 4-7)
chứng tỏ cho chúng ta thấy điều đó:
Người chăn chiên tốt hết lòng yêu thương, quý mến từng con trong
đàn, bất kể đó là chiên tốt hay chiên xấu, mập hay gầy, già hay non. Và khi
phát hiện ra một con chiên lạc đàn, anh ta bôn ba, tất tả kiếm tìm cho bằng
được con chiên lạc với bất cứ giá nào. Một khi đã tìm thấy, anh vác chiên lên
vai, mừng vui hớn hở trở về, kêu mời bà con làng xóm đến chia mừng với anh.
Qua dụ ngôn trên đây, Chúa Giê-su tỏ cho chúng ta thấy Thiên
Chúa xem mỗi người chúng ta là báu vật vô giá, nên nếu có bất kỳ ai “lạc mất”,
thì Ngài phải tìm về cho bằng được.
Dụ ngôn trên cũng cho thấy cung cách ứng xử rất khoan dung và
đầy thương xót của Thiên Chúa đối với tội nhân.
Thay vì trừng trị hoặc trừ khử các tội nhân như các tòa án khắp
nơi thường làm, Thiên Chúa Ngôi Hai đã rời bỏ ngai trời vinh hiển, vượt qua
khoảng cách gần như vô tận giữa trời và đất, hạ mình xuống thế, trở nên người
phàm để đi tìm kiếm từng người trong nhóm họ.
Thay vì tống giam các tội nhân vào ngục, bắt họ mang gông cùm
xiềng xích, Chúa Giê-su rất tôn trọng và quý mến tội nhân, tìm nhiều cách hoán
cải họ; có khi Ngài còn đến ở lại trong nhà người tội lỗi, cùng ăn uống đồng
bạn với họ, trở nên bạn bè của họ, nhằm lấy tình bạn mà cảm hóa họ trở về.
(Luca 15,2)
Thay vì kết liễu mạng sống của các tội nhân ác nghiệt, bắt họ
phải đền nợ máu họ đã gây ra như các tòa án nhân loại thường làm, Chúa Giê-su
đã đổ máu châu báu của mình ra để chết thay cho họ, để rửa sạch họ khỏi muôn
vàn tội lỗi và cho họ được sống đời đời.
Lòng thương xót của Thiên Chúa đối với tội nhân, ngay cả những
tội nhân bầm dập, khốn cùng nhất, đã được Chúa Giê-su khẳng định trong Tin Mừng
Mat-thêu: “Cây lau bị giập, Ngài không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ
tắt đi, cho đến khi Ngài đưa công lý đến toàn thắng.” (Mt 12, 20 và Is 42, 3)
Lạy Chúa Giêsu,
Hôm xưa, Chúa đã rong ruổi tìm kiếm từng con chiên lạc để vác
chiên về. Hôm nay, để tiếp tục sự nghiệp đó, Chúa đã dùng bí tích Thánh Tẩy để
tháp nhập chúng con vào Thân Mình Chúa, cho chúng con trở thành một chi thể
sống động trong Thân Thể Chúa để chúng con đồng hành với Chúa trên hành trình
tìm kiếm và đưa về đàn nhiều con chiên lạc trong thôn xóm chúng con.
Xin cho chúng con trở nên đôi chân của Chúa, rảo bước không mệt
mỏi trên vạn nẻo đường đời, để tìm kiếm và đưa về những anh em lạc xa đường
Chúa.
Xin cho chúng con trở nên đôi vai của Chúa để làm chỗ dựa tinh
thần cho những con người lâm cảnh khốn cùng đang cần một chỗ tựa nương. Amen.
Lm. Ignatiô Trần Ngà