Ai trong chúng ta cũng mong ước được làm môn đệ
của Chúa. Ai cũng muốn theo chân Chúa. Nhưng ta có thực sự hiểu làm môn đệ Chúa
là như thế nào không? Hôm nay Chúa chỉ cho ta thấy rõ điều đó.
Làm môn đệ là một việc làm nghiêm túc. Đây không phải là một cảm tính bồng bột nhất
thời. Nhưng là một việc lâu dài. Chúa Giêsu ví việc làm môn đệ theo Chúa với
việc “xây dựng một cây tháp” và việc “chiến đấu với kẻ thù”. Xây dựng cây tháp
là một việc làm lớn lao. Chiến đấu với kẻ thù là việc làm nghiêm trọng. Vì thế
cần phải ngồi xuống suy tính cho cẩn trọng, chi li. Cũng thế việc làm môn đệ
của Chúa là một việc làm nghiêm túc, vừa lớn lao như sự nghiệp cả đời, vừa
nghiêm trọng vì ảnh hưởng tới cả định mệnh. Vì thế phải ngồi xuống suy tính cho
kỹ lưỡng để có thể theo Chúa đến cùng. Phải suy tính kỹ lưỡng vì làm môn đệ là
từ bỏ đến tận cùng.
Làm môn đệ là từ bỏ đến tận cùng. Môn đệ không phải là kẻ hiếu kỳ cưỡi ngựa xem
hoa. Môn đệ không phải là kẻ tài tử nay làm mai không. Môn đệ là người đi theo
thày suốt đời, sống như thày trong mọi sự. Chính vì thế mà phải coi thày là
thần tượng duy nhất, không yêu mến thày. Chính vì thế mà phải từ bỏ tất cả,
không chỉ người thân mà từ bỏ cả chính bản thân với những ý nghĩ riêng tư. Để
không những đi theo thày, sống như thày mà con ăn nói như thày, suy nghĩ như
thày nữa. Kitô hữu là người mang Chúa Kitô trong mình. Muốn có Chúa Kitô trong
mình, ta phải loại bỏ tất cả những gì không phải Chúa ra khỏi mình. Điều này
chắc chắn không dễ dàng. Nhưng ta an tâm, vì Chúa Giêsu không chỉ đòi hỏi ta.
Người đã đòi hỏi chính mình trước. Chúa Giêsu không chỉ đòi ta vác thánh giá.
Chính Người đã vác thánh giá trước. Ta sẻ cảm thấy dễ dàng vì chỉ việc làm như
Chúa Giêsu.
Làm môn đệ là làm như Chúa Giêsu. Nếu Chúa Giêsu đòi hỏi ta từ bỏ, chính Người đã
từ bỏ trước. Người đã từ bỏ trời cao để xuống đất thấp. Người đã từ bỏ địa vị
làm Thiên Chúa để xuống thế làm người. Sự từ bỏ được thấy rõ qua việc Chúa tự
nguyện sống nghèo khổ, tự nguyện nhận lấy tội lỗi của loài người và tự nguyện
chết thay loài người. Khốc liệt nhất là Người đã từ bỏ ý riêng để hoàn toàn
vâng theo ý Chúa Cha. Cuộc chiến đấu khốc liệt đã thấy trong vườn Giêtsimani,
khi nhìn thấy trước cái chết đau đớn tủi nhục sắp tới, Người run sợ muốn lẩn
tránh bỏ cuộc, nên đã tha thiết cầu xin Chúa Cha: “Lạy Cha, nếu có thể được,
xin cho con khỏi uống chén đắng này”. Nhưng cuối cùng, Chúa đã từ bỏ ý riêng,
vâng theo ý Cha, sẵn sàng ra đi chịu chết: “Nhưng đừng theo ý con, xin vâng ý
Cha mà thôi”.
Nhờ hoàn toàn từ bỏ ý riêng, vác thánh giá đi đến
cùng, Chúa Giêsu đã hoàn thành công việc của Chúa Cha trao phó, đem ơn cứu độ
đến cho mọi người. Người môn đệ, khi hoàn toàn từ bỏ chính mình, sẽ nên một với
Chúa Kitô, cộng tác vào công cuộc cứu độ của Chúa.
ĐTGM.
Giuse Ngô Quang Kiệt.