Tiểu
sử và những gì Mẹ Anastasie để lại
1833, ngày 17 tháng 11 Alexandrine Conduché ra đời,
tương lai là Mẹ Anastasie, tại Compeyre, thuộc Tỉnh Aveyron, miền nam nước
Pháp.
Sự ra đời1 của Marie
Alexandrine Conduché2 – Compeyre
Năm 1833, ngày thứ mười bảy của tháng mười một,
vào lúc bốn giờ chiều, Jean-Pierre Combes, Thị Trưởng văn phòng thị chính
Compeyre, thuộc thành phố Millau, tỉnh Aveyron, xác nhận sự hiện diện của
Joseph Conduché, thợ đóng giày, 31 tuổi, là người dân làng Compeyre.
Ông tới giới thiệu một đứa trẻ, giới tính nữ, sinh ngày
hôm nay ở Compeyre, ngày 17 tháng 11, lúc 3 giờ sáng, khai rằng đứa trẻ là con
của ông và bà Marie Jeanne Artières, vợ chính thức, 33 tuổi và muốn đặt tên cho
con trẻ là Marie Alexandrine.
Thông báo và lời khai có sự hiện diện của Jean Louis
Martin3, 38 tuổi, và Jean Antoine Galibert, 53 tuổi, cả hai là nông
dân và là người dân làng Compeyre.
Người khai và người làm chứng
đã ký sau khi được nghe đọc lại biên bản, ngoại
trừ Galibert, vì ông nói
không biết.
Rửa tội4 của Marie Alexandrine Conduché
Năm một ngàn tám trăm ba mươi ba, ngày mười bảy tháng
mười một, Maria Alexandrine Conduché đã được rửa tội bởi chúng tôi, cha phó xứ
đã ký ; sinh ngày hôm nay, lúc ba giờ sáng, bởi cặp hôn nhân chính thức ông
Joseph Conduché, chủ tiệm đóng giày và bà Maria Jeanne Artières, người dân làng
Compeyre, khai sinh của bé đã được đăng ký ở tòa thị chính của Compeyre
; cha đỡ đầu là Guillaume Conduché,
chủ sở hữu nhà đất, là Bác của bé ; mẹ đỡ đầu là Marie Meljac, người dân ở làng
Compeyre. Cha đỡ đầu đã ký cùng với chúng tôi, còn mẹ đỡ đầu không ký vì nói không biết (Lafon vic. Conduché) (trích sổ lưu rửa tội, cưới và an táng của giáo xứ Compeyre,
1830-1837, tờ giấy 23, mặt sau hoặc trang 45.)
1837
Alexandrine bắt đầu việc học ở ngôi trường của Giáo xứ Compeyre.
1847
Tháng 6 : Alexandrine đã rời Compeyre
và đến ở Tizac.
Tháng 11 : Alexandrine bắt đầu dạy học chữ và đã mở một lớp học cho trẻ tại làng Tizac.
1848
Ngày cầu nguyện cho người
qua đời : Alexandrine đã dời đến ở Bor-et-Bar pour để giúp đỡ
cha Gavalda.
1849
Ngày 10 tháng ba : Alexandrine vào tu viện Saint-Julien.
Ngày 14 tháng sáu : Alexandrine được nhận áo dòng và đổi tên thành Sœur Marie-Anastasie,
ý nghĩa của Anastasie là « sống lại ».
Ngày 31 tháng
mười hai : Sœur Marie-Anastasie rời tu viện Saint-Julien và trở về Bor.
1850
Ngày 1 tháng
một : Sœur Marie-Anastasie trở thành hiệu trưởng ngôi trường mới
thành lập của Giáo xứ Bor. Tại đây đã để lại dấu ấn thời sơ khai của Hội Dòng
Đa Minh Đức Mẹ Rất Thánh Mân Côi Monteils.
1851
Ngày 8 tháng
10 : ở tuổi 18, Sœur Marie-Anastasie đã khấn dòng và trở thành Giáo tập.
1862
Ngày10 tháng 10 : Sœur Marie-Anastasie đã được các Soeurs bầu làm Bề trên Cộng đoàn.
1863
Vào ngày lễ Đức Mẹ Mân
Côi : Sœur Marie-Anastasie đã khấn
trọn và đã được bầu làm Bề trên Tổng quyền của Hội Dòng.
1875
Hội Dòng được chính thức
ghép vào gia đình Đa Minh, được thành lập bởi Thánh Đa Minh Guzman.
1878
Ngày 21 tháng tư : Ngày Phục Sinh, Mẹ Anastasie đã trút hơi thở cuối cùng tại Bor.
1885
Một nhóm các Soeurs đã vượt biện Đại
tây dương, theo lời mời của các cha Đa Minh và đến định cư tại thành phố
Uberaba, Brazil.
Tóm tắt lịch
sử
Ngày 12 tháng
một năm 1831, ở Compeyre
– Pháp, Joseph
Conduché, thợ đóng giày, một con
người có tính tình hiền lành và rộng lượng, một con người tìm sức mạnh trong
đức tin để đối phó với tình thế khó khăn của cuộc sống, đã cưới Marie-Jeanne Artières, một gia đình đã đóng góp
nhiều ơn gọi cho Giáo Hội. Marie-Jeanne là một người phụ nữ đạo đức và can đảm, nhưng sức khỏe yếu, rất tận tâm với gia
đình và hết lòng yêu mến Thiên Chúa.
Alexandrine Conduché, người sẽ trở thành mẹ Marie
Anastasie, sinh tại Compeyre, ngày 17 tháng
11 năm 1833, thuộc giáo xứ của Địa phận Rodez, trong
một gia đình rất công giáo. Gia đình Conduchés, đã đặt ba người con
gái của họ dưới sự bảo hộ của Đức Mẹ Maria, và hết lòng sùng kính Mân Côi :
Alexandrine được kế thừa từ ba mẹ một phẩm chất đạo đức vững mạnh, một phẩm chất đã giúp cho gia đình này có một cuộc sống cao thượng
hơn so với hoàn cảnh khó
khăn vật chất của họ.
Compeyre là một ngôi
làng nằm giữa những hẻm núi của vùng Tarn, xa những tiếng ồn ào của đô thị, một
nơi rất an bình, thanh tịnh và tràn ngập ánh sáng, cho một đời sống ẩn dật.
Đang còn rất trẻ, Alexandrine đã được kín múc ở đây hương vị của sự cô tịch và
thinh lặng, sự cô tịch và thinh lặng chính là cơ hội để bước vào đối thoại với
Thiên Chúa.
Vào lúc 4 tuổi, Alexandrine đến trường ở Compeyre, rồi
lên 8 tuổi ở Aguessac. Năm 11 tuổi Alexandrine được rước lễ lần đầu, cô đã
chuẩn bị rất kỹ càng cho thời khắc này và tâm hồn của Alexandrine đã đong đầy tình yêu Thiên Chúa, nhờ thời điểm được học hỏi ở ngôi trường của Giáo xứ.
Lúc mẹ của Alexandrine đổ bệnh, cha chưa có việc làm ổn định, Alexandrine đã phải nghỉ học
để thay mẹ lo công việc nhà cửa.
Tháng 6 năm 1847, cha cậu của Alexandrine, linh mục
Artières, cha xứ Tizac, đã đề nghị để giúp cháu. Lúc này xứ Tizac chưa có trường
học, và cha xứ rất bận tâm khi thấy trẻ nhỏ bị mù chữ.
Ngài đã nhờ cháu mình dạy cho các trẻ nhỏ vào cuối mùa thu. Alexandrine còn rất trẻ, đã
tham gia vào việc mục vụ của Giáo Hội với vài trò là cô giáo trong ngôi làng
nhỏ Tizac.
Một ngày kia, khi đọc cuốn sách Bắt chước Đức Mẹ, trong chương có tựa đề « Hãy dâng hiến
cho Chúa từ lúc còn trẻ »,
Alexandrine rơi vào dòng chữ sau : « Gương của con sẽ có người bắt chước : tiếp nối bạn sẽ là những cô gái sẽ dâng
hiến với niềm vui trong đền thờ của Vua các
vua ». Lúc này Alexandrine thì thầm : « Tôi cũng vậy, tôi sẽ là một giữa những cô gái ấy ! Tôi sẽ là tu sĩ»
Mặc dù nhiều công việc nhưng Alexandrine không bao giờ
quên chăm sóc đời sống nội tâm. Alexandrine có một tình yêu lớn đối với đòi
sống cầu nguyện. Từ đây Thiên Chúa đã hướng dẫn Alexandrine hướng về sứ mệnh
giáo dục, trong sự thầm lặng tại nhà xứ ở Tizac, tại nơi đây Chúa đã chuẩn bị
cho Alexandrine con đường bước theo gương Đức Mẹ trung thành.
Khi đã xác định được Chúa mời gọi, Alexandrine đã theo lời khuyên của cha cậu để thực hiện
và đi theo ơn gọi của mình. Cha sở Tizac đã hỏi ý kiến cha Gavalda, người bà
con, là cha sở Bor, người đã nghĩ đến việc thành lập một dòng tu trong giáo xứ của mình. Biết được điều
này, cha Gavalda rất vui và đã nối kết Alexandrine với
người cháu họ của ngài là Virginie Gavalda, từ đây ước mơ thành lập dòng của
ngài đã được bắt đầu.
Để bắt đầu cho nền tảng của việc lập dòng, hai cô gái này
cần được đào tạo, cha Gavalda đã gửi hai cô cháu này vào tập viện của dòng các
Soeurs Đức Bà ở Saint julien d’Empare. Lúc nhận tu phục, Virginie đã trở thành
Sr Saint Joseph và Alexandrine , Sr Anastasie.
Anastasie chưa bao
giờ quên niềm vui thời ở Tập viện. Sau này Sr Anastasie đã nói « Tôi chỉ
sống có sáu tháng ».
Cha Gavalda đã vội vã
đưa hai người cháu về giáo xứ.
Sr Anastasie và Sr Saint Joseph trở lại Bor ngày 31 tháng 12 năm 1849, và ngày hôm sau, đã bắt đầu lớp học, từ đây cái nền của Hội
Dòng đã được đặt.
Vì Sr Saint Joseph lớn hơn, nên đã được đặt làm Bề trên ở
tuổi 24 ; Sr Anastasie được giao
nhiệm vụ lo cho trường học, ở tuổi 17.
Sau khi gặp gỡ các bề trên của Giáo phận, cha sở Bor đã được Giám mục Giáo phận chấp nhận cho phép hai Soeurs được khấn dòng và
đón nhận 3 ơn gọi mới vào Tập viện. Nghi thức đã được tổ chức tại nhà thờ giáo
xứ.
Vào năm 1850, Giám mục Croizier công nhận sự thành lập của
nhà Dòng Bor, và Dòng được công nhận dưới tên các Srs Dòng ba Đa
Minh.
Ngày 8 tháng 10 năm 1851, vào lễ Đức Mẹ Mân Côi, Sr
Anastasie trở thành Giáo Tập Viện đúng theo giáo luật. Ngài lúc đó là tâm hồn của Cộng đoàn. Sr Joseph,
vào thời điểm này, thể hiện
nhiều khó khăn trong việc sống đời sống tu trì, không có khả năng từ bỏ đời sống mà đời
tu yêu cầu. Sr Marie-Anastasie đã tìm nhiều cách để giúp đỡ Sr Saint Joseph, đã
nhiều đêm thức trắng để chăm sóc Sr Saint Joseph đang bị bệnh.
Với thời gian hoàn cảnh của Sr Saint Joseph càng trở nên
trầm trọng hơn và tinh thần tu sĩ ngày càng mờ nhạt đi, tâm lý ngày càng bị
kích thích và trở nên buồn tẻ. Đây là một khoảng thời gian hết sức khó khăn cho Sr Saint Joseph.
Tháng 9 năm 1862, với sự đồng thuận của các
Bề trên Giáo phận, Sr Saint Joseph
rời Hội Dòng. Trong một thời gian rất ngắn, hình ảnh của Hội Dòng đã thay đổi
diện mạo. Nhìn vào tinh thần và gương của Sr Marie Anastasie, các Soeurs đã có thêm động lực và có trải
nghiệm mới về đời sống
tu trì : sự thinh lặng, sự chiêm niệm, nhân đức khổ hạnh, đức vâng
lời, đời sống cầu nguyện.
Khi được chọn lên làm Bề trên Tổng của Hội Dòng,
Sr Marie-Anastasie vừa tròn 29 tuổi. Ngài đã dâng vai trò mới đảm nhận này
trong vòng tay của Đức Trinh Nữ Maria, và nhận Mẹ như là người Mẹ và người bảo hộ Hội Dòng, và Thánh Giuse là Đấng bảo trợ chính. Tính cách làm việc
của Mẹ Marie-Anastasie luôn trong tinh thần cẩn trọng
và với cả trái tim. Trước khi quyết
định bất cứ việc gì, mẹ luôn đặt câu hỏi, suy nghĩ, và cầu nguyện nhiều.
Với thời gian, vì làm việc quá sức và chay tịnh ngặt, nên
sức khỏe của Mẹ Anastasie đã yếu dần và không còn sức lực của thể chất. Ngày 21
tháng 04 năm 1878, vào ngày chủ nhật phục sinh, khoảng 05 giờ chiều, trong khi
chị em đang đọc kinh cầu các Thánh, Mẹ đã dần lịm đi trong vòng tay của Chúa.
1 Chứng nhận rửa tội đã được tìm thấy năm 1962,
trong lúc tìm kiếm hồ sơ và tài liệu tại văn khố Giáo phận, nhân cơ hội làm hồ sơ
xin phong thánh cho Mẹ Anastasie. Xem tài liệu 1 trong sách "Lettres de Mère
Anastasie 1er volume (1833 - 1967)"
2 Alexandrine, như cha của ngài, sẽ luôn ký Conduché. Xem tài liệu 1 cuốn "Lettres de Mère Anastasie 1er volume (1833
- 1967)"
3 Một trong
những nhân chứng, Jean Louis Martin, có thể là
bà con với bà nội của Alexandrine. Xem tài liệu 1 trong sách
"Lettres de Mère Anastasie 1er volume (1833 - 1967)"
4 Tài liệu 2 trong
sách "Lettres de Mère Anastasie 1er volume (1833 -
1967)"
Nguồn gốc sách tham khảo:
1.
"Trở về Nguồn: tìm hiểu nguồn gốc lịch sử
của Dòng các Sơ Đa Minh Monteils" của Cathérine Mounier - 1992
Tiểu
sử của Mẹ Marie-Anastasie (theo cha Bernadot và cha Lajeunie)
2.
" Đời sống và Việc làm của Mẹ Marie-Anastasie : Một con đường Yêu Thương và Vị Tha"
của Maria de Lourdes Rossi Remenche và Miriam Cristina Ferreira Gulin –
Curitiba năm 2008
3.
" Thư của Mẹ Anastasie, cuốn Ier (1833 - 1967)" Bản in thứ
nhất, tiếng pháp - tháng 10 năm 2010.
BÀI HỌC TỪ MẸ ANASTASIE
Từ đầu tới chân tôi muốn là một lời ca Alleluia
Từ đầu tới chân, tôi muốn được tràn ngập niềm vui và sự bình an ;
Từ đầu tới chân, tôi muốn là một lời ca Alleluia
Từ đầu tới chân, tôi muốn được tràn ngập niềm vui và sự bình
an.
Chính Anastasie đã dạy tôi hãy luôn cầu nguyện,
vì công việc của các Thánh là cầu nguyện với Chúa Giêsu trong tình yêu ;
Chính Anastasie đã chỉ
tôi con đường dẫn đến hạnh phúc đích thực, ngài dạy rằng khi tiếng của Giêsu
mời gọi bạn, hãy trung thành bước theo tiếng gọi đó.
Washington Abadio da Silva
(Lời* và nhạc)
* Lời được gợi hứng từ những bài viết về Mẹ Anastasie, Đấng sáng
lập Dòng các Sơ Đa Minh Monteils,
lời này được viết để tưởng nhớ về Mẹ Anastasie.