Chúa thương chọn gọi ai thì Chúa
biến đổi người ấy. Isaia (x. Is 6, 1-2a. 3,8), Phêrô (x. Lc 5,1-11) và
Phaolô (1Cr 15,1-11) là ba chứng nhân về điều nói trên. Cả ba đều thú nhận mình bất xứng, nhưng Thiên Chúa yêu họ và họ đã đáp trả cách
quảng đại. Đúng là tình yêu Chúa biến đổi phận người.
Ơn gọi của Isaia
Trong một thị kiến uy nghi, Isaia được chiêm ngưỡng vinh quang Thiên Chúa và nghe tiếng các Thiên Thần sốt mến luân phiên tung hô: “Thánh, thánh, thánh, Chúa là Thiên Chúa các đạo binh, trời đất đầy vinh quang Chúa” (x. Is 6,2). Điều đó khiến ông run sợ và cảm thấy mình bất xứng, nên đã thốt lên lời: “Vô phúc cho tôi, tôi chết mất, vì lưỡi tôi nhơ bẩn” (x. Is 6,3). Trước sự khiêm tốn ấy, Chúa sai sứ thần đến thanh tẩy ông bằng than lửa hồng, ông trở nên thanh sạch và được Chúa tuyển chọn, ông đã can đảm đáp lại: “Này con đây, xin hãy sai con” (x. Is 6,8). Tình yêu Chúa đã biến đổi Isaia thành đại ngôn sứ của Thiên Chúa.
Ơn gọi của Phêrô
Simon Phêrô đang ở trên thuyền
đánh cá cùng đồng nghiệp, bỗng Chúa Giêsu bước xuống thuyền của Simon, rồi
ngồi trên thuyền mà giảng dạy dân chúng, có Simon ở bên để giữ cho thuyền khỏi
tròng trành, còn Chúa Giêsu thì cố gắng giảng dạy đám đông. Về phương diện
thể lý, Simon gần Chúa hơn, ông nghe Chúa rõ lời Chúa và lời Chúa thấm nhập vào
ông. Vừa giảng xong, Chúa Giêsu bảo ông Simon: “Hãy đẩy
thuyền ra chỗ nước sâu, và thả lưới bắt cá” (Lc 5,4). Phản ứng của
Simon là: “Thưa Thầy, chúng con đã cực nhọc suốt đêm mà không được gì hết;
nhưng vì lời Thầy, con sẽ thả lưới” (Lc 5,8). Lời Chúa
Giêsu đặt ông vào tình thế phải thả lưới bắt cá tiếp, dù kinh nghiệm ngư phủ là
không thể. Phêrô tin vào lời Chúa Giêsu, đức tin được nuôi dưỡng
bằng tình Thầy trò, đức tin tái tạo cái mới và tôn vinh khả năng của con người. Ông tin Chúa, nên bắt được một mẻ đầy cá.
Bảo Phêrô: “Hãy đẩy thuyền ra
chỗ nước sâu“, là Chúa muốn ông bước ra ngoài sự an toàn, thói quen, chắc
chắn, “và thả lưới bắt cá.” Ðứng trước sự lạ lùng ấy, Simon Phêrô đã không
ôm choàng lấy Chúa Giêsu để bầy tỏ lòng biết ơn vì thu lượm được nhiều cá quá sức
mong đợi. Nhưng, theo như thánh sử Luca ghi lại, ông đã quỳ xuống
trước mặt Người và thưa: “Lạy Chúa, xin tránh xa con đi, bởi vì con là một kẻ
tội lỗi” (Lc 5,8). Chúa trấn an:
“Ðừng sợ, từ đây con sẽ là kẻ chinh phục người ta” (Lc 5,10); ông đã từ
bỏ tất cả để đi theo Người.
Chúa Giêsu thật nhân lành! Phêrô, kẻ
chài lưới được Chúa gọi và trở nên nhà hùng biện đáng được ca ngợi nếu ông hiểu
được công việc chài lưới người. Đó là tại sao thánh Phaolô gửi cho các tín hữu tiên khởi
và nói: “Hãy coi, hỡi anh em, việc anh em được kêu gọi! Hẳn không có mấy
người khôn ngoan xét theo xác thịt, không mấy người quyền thế, không mấy người
tôn quí. Nhưng
chính những điều thế gian coi là điên rồ, thì Thiên Chúa đã chọn để bêu nhuốc hạng
khôn ngoan; và những điều thế gian coi là yếu đuối, thì Thiên Chúa đã chọn để
bêu nhuốc những gì là mạnh mẽ. Những điều thế gian cho là ti
tiện, là không đáng kể, thì Thiên Chúa đã chọn, những điều không không, để hủy
ra không những điều có” (1Cr 1,26-28).
Vì nếu Chúa Giêsu chọn người hùng
biện trước, người ấy có thể nói, “Tôi đã được chọn vì tài hùng biện của tôi.” Nếu Chúa chọn một thượng nghị sĩ, thượng nghị
sĩ có thể nói, “Tôi được chọn vì cấp bậc của mình.” Sau cùng, nếu Chúa chọn một hoàng đế, hoàng đế
có thể nói, “Tôi được chọn vì khả năng của mình.”
Ơn gọi của Phaolô
Phaolô, khi nhớ lại rằng mình đã
từng là một kẻ bách hại Giáo hội, ông thú nhận mình không xứng đáng được gọi
làm tông đồ, nhưng ông nhìn nhận rằng, Chúa Giêsu Phục Sinh đã thương ông và đã
thực hiện nơi ông những điều kỳ diệu, bất chấp giới hạn con người của ông, Chúa
còn trao cho ông nhiệm vụ và vinh dự được loan truyền Tin Mừng (x. 1Cr
15,8-10). Há chẳng phải lòng thương xót Chúa biến đổi con người
ông sao?
Ơn gọi mỗi người chúng ta
Trong cả ba kinh nghiệm kể trên,
chứng tỏ con người dù nghèo nàn và bất xứng, giới hạn và tội lỗi, kể cả mỏng
giòn. Nhưng nếu gặp được Thiên Chúa tình yêu, Chúa sẽ biến đổi
con người. Isaia, Phêrô và Phaolô đã làm gương cho tất cả những
ai được Chúa gọi thì hãy nhìn vào Chúa và lòng khoan nhân của Người, để thay
lòng đổi dạ và hân hoan từ bỏ tất cả mọi sự vì Người.
Từ ơn gọi của các tiên tri, đến
ơn gọi của các Tông đồ và cuối cùng là ơn gọi của mỗi người chúng ta. Câu chuyện ơn
gọi của ngôn sứ Isaia, Phaolô, Phêrô là mẫu số chung cho ơn gọi của mỗi người.
Ngày chúng ta được lãnh nhận Bí tích Rửa tội, chúng ta được Chúa chọn để trở
thành Kitô hữu, sứ giả loan báo Tin mừng. Đôi lúc chúng ta nghĩ rằng mình không xứng đáng. Nhưng Chúa chọn
gọi ai là Người biến đổi như đã biến đổi tiên tri Isaia, Phaolô, Phêrô, dù
chúng ta bất xứng. Thánh Irênê
nói: ai nhận thức được bản chất tội lỗi của mình, thì người ấy có khả năng nhận
biết tình trạng tạo vật của mình nữa. Chỉ có những người như Phêrô, mới chấp nhận những
giới hạn của chính mình và nhận những thành quả tông đồ của mình. Chúa đã kêu gọi
các Tông Đồ để trở thành kẻ lưới người, nhưng ngư dân đích thực là chính Chúa:
trò giỏi không chỉ giỏi chài, mà còn bắt cá người giỏi. Điều này chỉ có
hậu nếu chúng ta liều bỏ tất cả để theo Chúa. Mong sao, mỗi người chúng ta ý thức được trách nhiệm,
bổn phận cao quý của mình là trở nên sứ giả Tin Mừng của Thiên Chúa giữa đời
hôm nay.
Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ gợi lên
nơi mỗi người chúng con lòng ước muốn thưa “Xin Vâng” với Chúa trong vui sướng
hân hoan. Amen!
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ