NGƯỜI NỮ TU ĐA MINH-ANASTASIE THI HÀNH SỨ VỤ
VỚI LÒNG CAN ĐẢM
Huấn
Thị Phát Xuất Lại Từ Đức Kitô khẳng định rằng: Chính bởi sự thánh hiến, mà các
tu sĩ được tiếp nối sứ mệnh của Đức Kitô Giêsu trên trần gian trong việc nhiệt
tâm xây dựng Nước Thiên Chúa và hăng say mang ơn cứu rỗi đến cho mọi người, nhất
là những người đau khổ, cô đơn, bệnh tật, cả đến những vùng ngoại ô nơi khó
khăn… dẫu cho có gặp rủi ro hay phải hy sinh mạng sống, nhưng vì tình yêu Đức
Kitô thúc bách, họ sẵn sàng ra đi dấn thân phục vụ[1].
Người
nữ tu Đa Minh-Anastasie, với lòng can đảm và đức tin sâu sắc, thi hành sứ vụ của
mình một cách nhiệt thành và không ngại khó khăn.
1. Lòng
can đảm trong sứ vụ ngôn sứ.
Người
nữ tu Đa Minh-Anastasie được mời gọi sống ơn gọi ngôn sứ, loan báo Tin Mừng bằng
chính cuộc đời yêu thương và phục vụ. Lòng can đảm được thể hiện qua việc
"cùng chết với Đức Kitô" để làm chứng nhân Tin Mừng Phục Sinh giữa một
xã hội vật chất và vô thần. Sứ vụ của chúng ta không chỉ là rao giảng bằng lời
nói mà còn bằng hành động cụ thể, như chăm sóc người nghèo, giáo dục đức tin,
và thăm viếng những người đau khổ…
Khi
Cha Bề trên đến kinh lý lần đầu tiên tại Bor, Mẹ Anastasie đã mạnh mẽ trả lời:
“Chúng con sẵn sàng, nếu cần, vắt bị lữ hành lên vai và ra đi về bất kỳ nơi
nào Chúa muốn; sẵn sàng chịu đau khổ và chịu chết, miễn là được tiếp tục sống đời
tu trì”[2].
2. Can đảm trong đời sống cộng đoàn và vâng phục.
Người
nữ tu Đa Minh-Anastasie thể hiện lòng can đảm qua việc vâng phục thánh ý Chúa
và sự hướng dẫn của Bề trên. Lời khấn vâng phục mời gọi chúng ta sẵn sàng từ bỏ
những gì quen thuộc, chấp nhận thay đổi để thi hành sứ vụ mới, dù điều đó có thể
đem lại những khó khăn và thử thách. Sự vâng phục này không chỉ là tuân theo mệnh
lệnh mà còn là một hành trình đức tin, tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên
Chúa.
Trong
giai đoạn khủng hoảng của Hội Dòng,
Mẹ Anastasie với một tâm hồn dũng cảm đã khẳng định: “Nếu phải ở lại một
mình tôi vẫn ở lại”. Từ đó, Mẹ đã thành công vượt qua ngàn khó khăn, duy
trì được “sự đồng tâm nhất trí với nhau” và tái lập sự hiệp nhất của Cộng đoàn[3]. Mẹ
luôn hành động với tinh thần siêu nhiên, để chị em vâng lời mà không cảm thấy
gánh nặng: nhân đức vâng lời vốn là nền tảng đời tu sĩ![4].
3. Can đảm trong việc đối mặt với thách thức thời đại
Trong
bối cảnh xã hội hiện đại, chúng ta được
mời gọi can đảm đối mặt với những thách thức mới, như sự suy giảm ơn gọi, sự
thay đổi của xã hội, và những khó khăn trong việc loan báo Tin Mừng.
Ngày
13/4/2023, ngỏ lời với các Bề trên Tổng quyền các dòng nữ của Ý nhân dịp Đại hội
đồng lần thứ 70 của tổ chức, gọi tắt là USMI, Đức Thánh Cha mời gọi các nữ tu
vượt qua những thách đố như số ơn gọi ít, tính đa văn hóa của các cộng đoàn, vấn
đề công việc, và hãy trung thành với ơn gọi vì Chúa là Đấng trung tín. Đức
Thánh Cha Phanxicô khuyến khích các nữ tu tiếp tục là những người gieo hy vọng,
xây dựng Vương quốc Thiên Chúa qua sự hiệp thông và đồng hành với người khác[5]. (ĐTC
khuyên các nữ tu hãy can đảm, đừng nản lòng vì ơn gọi suy giảm ).
Thách
đố của người tu sĩ hôm nay nói chung, hay của người nữ tu Đa Minh-Anastasie nói
riêng, là hành trình sống Ba Lời Khấn giữa một thế giới tục hóa, một thế giới
tìm kiếm chính mình, đề cao cái tôi cá nhân và sự hưởng thụ. Thao thức để chính
bản thân không bị cuốn vào lối sống của thời đại và thao thức cho những ai đang
đắm chìm trong lối sống đó là trách nhiệm của mỗi người tu sĩ chúng ta. Lội ngược
dòng để sống chứng tá khi sống tinh thần Tự Hủy trong Ba Lời Khấn thật không là
điều dễ dàng, nhưng tin vào sức mạnh của Thập Giá đem chúng ta đến niềm hy vọng
mà chính Đấng Chịu Đóng Đinh đã mang lại từ trên Thánh Giá. Hay như Mẹ
Anastasie Đấng Sáng Lập chúng ta xác tín “Chúng ta hãy sống bằng hy sinh…
Trong mọi hoàn cảnh, các Chị phải tỏ ra mình là hiền thê của Đấng đã tự hiến
trên Núi Sọ, một hiền thê hào hiệp, và hãy thường xuyên tự nhủ: thánh giá là niềm
vui thú của tôi”. “Các Chị hãy tỏ ra cường tráng, can đảm, hãy có tinh
thần sáng suốt và tâm hồn cao thượng”[6].
4. Can đảm trong việc sống chứng tá đức tin
Chúng
ta được mời gọi thi hành sứ vụ không chỉ bằng lời nói mà còn bằng đời sống chứng
tá. Sống kết hiệp với Chúa qua cầu nguyện, chiêm niệm, và phục vụ trong khiêm tốn.
Đời sống chứng tá của chúng ta phải trở thành lời rao giảng, thu hút người khác
đến với Chúa qua sự hy sinh và yêu thương. Mẹ Anastasie có nói rằng: “Chúng
ta đừng đắn đo hay tính toán các hy sinh cho các linh hồn. Chúa Giêsu không hề
đếm những giọt máu mà Ngài đã đổ ra vì chúng ta”. Đời các Chị là đời hiến
dâng để cứu rỗi các linh hồn. Khổ hạnh, hy sinh, cầu nguyện, sinh hoạt bên
ngoài, mọi hành động đều phải trở thành phương tiện tăng nhiệt khí tông đồ[7].
Thời đại ngày nay
để nói về nước Thiên Chúa không gì thuyết phục hơn là bằng đời sống chứng nhân
của mình. Khi nói đến đời sống chứng nhân đức tin của cá nhân thì cũng không
quên đời sống chứng nhân đức tin của cộng đoàn. Trong khi thực thi sứ vụ chúng
ta sẽ không tránh khỏi những thất bại, những khó khăn nhưng khi chúng ta
tin có cộng đoàn, có chị em nâng đỡ bằng lời cầu nguyện, bằng sự hy sinh, quan
tâm giúp đỡ, chúng ta sẽ vượt qua được những khó khăn và vui tươi tạ ơn Chúa.
5. Can đảm trong việc phục vụ người nghèo và người bị bỏ
rơi.
Một
trong những đặc điểm nổi bật không kém của người nữ tu Đa Minh-Anastasie là
lòng can đảm trong việc phục vụ người nghèo, người bệnh, và những người bị bỏ
rơi.
Mẹ
Anastasie rất dễ động lòng trước sự đau khổ. Ngay từ những ngày đầu tiên khi Cộng
đoàn mới thành lập, Mẹ đã không ngần ngại sai Chị em đi thăm viếng và chăm sóc
những bệnh nhân sau các giờ dạy học, và vào các ngày Thứ Năm và Chúa Nhật. Tại
một vài địa điểm, Chị em ngày đêm săn sóc các bệnh nhân của Giáo xứ. Như vậy,
các nữ tu đã học ngôn ngữ của chính Tin mừng, nghĩa là loan báo Lời Chúa phải
luôn đi đôi với những lời nói và cử chỉ đầy nhân ái[8].
6. Can đảm trong việc đồng hành với Giáo hội và xã hội.
Người
nữ tu Đa Minh-Anastasie không chỉ sống trong cộng đoàn mà còn đồng hành với
Giáo hội và xã hội qua các hoạt động tông đồ. Chúng ta tham gia vào việc giáo dục
đức tin, dạy giáo lý, và thăng tiến con người, đặc biệt là giới trẻ.
Đối
với người tu sĩ thì việc giáo dục đức tin phải là mối bận tâm và ưu tiên hơn cả.
Qua công việc mục vụ giáo xứ, chị em được mời gọi cộng tác trong việc dạy giáo
lý và các sinh hoạt đạo đức khác. Thiết nghĩ đây là môi trường thích hơp nhất để
hạt giống đức tin được gieo trồng và nảy nở.
Ngoài ra, để sát cánh cùng
xã hội trong sứ vụ thăng tiến con người, chị em chúng ta cũng tham gia vào sứ mạng
giáo dục qua các trường mầm non, nhà nội trú. Đó là những nẻo đường mà chị em
chúng ta có thể để lại những dấu chân thật đẹp của nhà truyền giáo trên tâm hồn
những người trẻ.
Người nữ tu Đa
Minh-Anastasie thi hành sứ vụ với lòng can đảm là hình ảnh sống động của những
người dám sống trọn vẹn ơn gọi thánh hiến. Trong suốt hành trình dâng hiến, sẽ
có những thất bại trong công việc, sẽ có những đổ vỡ trong tương quan, sẽ có những
yếu đuối và lầm lỡ. Tất cả đều đòi hỏi nơi chúng ta sự trung kiên, lòng quảng đại,
lòng can đảm và một tình yêu đủ lớn. Vì khi tình yêu đủ lớn thì những trở ngại
kia chúng ta sẽ vượt qua cách dễ dàng.
Sr
M.Ignace Phùng Thị Thanh Loan
[1] X. Huấn thị Phát Xuất Lại
Từ Đức Kito (XPL), số 9,
[2] Mẹ Anastasie/Chương I: Những
bước đầu/Những bước đầu của Cộng đoàn Bor/tr 30-31
[3] Hiến Pháp/Đặc sủng của Mẹ
Anastasie/Sự thành lập
[4] Mẹ Anastasie/Chương III:Nền
móng Nhà dòng/Thận trọng và nhân từ/tr 57
[5]
https://hddmvn.net/dtc-khuyen-cac-nu-tu-hay-can-dam-dung-nan-long-vi-on-goi-suy-giam/
[6] Mẹ Anastasie/Chương IV: Hoàn
tất tổ chức/Khổ hạnh và vui tươi/tr 71-72
[7] Mẹ Anastasie/ Chương IV:
Hoàn tất tổ chức/Việc tông đồ/tr 68-69
[8] HIến Pháp dòng/Đặc sủng của Mẹ Anastasie/Ngôi nhà trong làng