Tích xưa kể rằng: Hàn
Tín thời Hán Cao Tổ, thuở hàn vi phải đi câu cá đổi gạo mà ăn. Thế mà có những
lúc không đủ ăn. Có bà thợ giặt cảm thương đã mời Hàn Tín đến dùng cơm tại nhà.
Hàn Tín đi đâu cũng mang thanh gươm kè kè bên mình.
Một hôm, có tên đồ tể Ác
Thiểu muốn hạ nhục Hàn Tín, chận đường thách:
Chú thường mang gươm,
chả biết để làm gì! Bây giờ tôi không cho chú đi. Chú có gan thì sẵn thanh gươm
đó hãy chém tôi đi, bằng không thì phải lòn trôn tôi mà đi.
Hàn Tín chẳng chút do dự,
lòn trôn tên hạ tiện đó mà đi, vì tự nhủ: "Giết thằng này thì được rồi,
nhưng mà lấy mạng mình đổi mạng nó, thì không đáng tí nào!"
Sau Hàn Tín nhờ có công
giúp Hán Cao Tổ dựng nước mà được phong làm Vua Tam Tể. Lúc bấy giờ, Hàn Tín
bèn mời bà thợ giặt đến biếu nghìn lạng vàng để tạ ơn. Rồi không những không
thèm trả thù tên đồ tể mất dạy xưa, lại phong cho hắn chức Trung Huý. Ác Thiểu
rất ngạc nhiên, khúm núm nói: "Lúc trước tôi ngu lậu thô bỉ, đã dại dột
xúc phạm đến oai nghiêm ngài, nay tội ấy được tha chết là may, còn dám mong đâu
ban chức tước?
Hàn Tín ôn tồn bảo:
"Ta chẳng phải là kẻ tiểu nhân hay cố chấp, đem lòng thù hận. Hành động
của ngươi ngày xưa tuy quá đáng, nhưng cũng là bài học luyện chí cho ta. Vậy
nhà ngươi chớ tị hiềm mà hãy nhận chức ta ban".
Lối báo đền ân oán của
Hàn Tín thật là hay. Đối với người ân thì ban thường, song đối với người oán
cũng vẫn ban thưởng chớ không trả thù. Thật là một người quân tử.
Là
người con của Chúa, Chúa dạy chúng ta hãy làm hoà trước để khỏi xảy ra điều tai
hại hơn. Đây là một lời khuyên quan trọng: chẳng những không được làm hại ai
hay có ý mưu hại ai, mà còn phải đi trước một bước mà làm hoà. Nói rõ hơn,
trước một điều bất công, vô tình hay hữu ý, thiên hạ gây cho ta: như xỉ nhục,
xỉ vả, chê cười, nói hành, vu vạ, cáo gian... Tất nhiên lòng tự ái chúng ta bị
va chạm, không thể nhịn được, lòng chúng ta như muốn trả đũa ngay. Đó là tính
tự nhiên của con người. Nhưng Chúa muốn chúng ta sống khác hơn, sống cao thượng
hơn. Chúa muốn chúng ta tha thứ và làm hoà. Tha thứ và làm hoà là điều kiện
phải có để đến với Chúa. Không thể đến với Chúa mà lòng còn ngổn ngang những
tức giận, ghen tương, đố kỵ. Nhân vô thập toàn, ai cũng có những lầm lỗi, ai ai
cũng cần được tha thứ, thế nên cũng cần phải biết tha thứ cho nhau. Người ta
vẫn thường nói để sống với Chúa cần có đức tin để mình tin tưởng, phó thác cậy
trông vào Chúa giữa những phong ba của dòng đời, và để sống với tha nhân, cần
phải có lòng độ lượng, để mình sống bao dung và tha thứ cho người khác. Nếu
chúng ta không có lòng độ lượng có lẽ mình sẽ chẳng sống được với ai, và cũng
chẳng ai sống được vời mình. Đây cũng là điều mà Chúa mời gọi chúng ta phải
công chính hơn những người biệt phái trong tình yêu tha thứ. Không chỉ yêu kẻ
yêu mình mà còn yêu cả kẻ ghét mình. Không chỉ quý mến kẻ thi ân cho mình mà
còn làm ơn cho kẻ làm hại chính mình. Bởi vì, oán báo oán thì oán chập chùng.
Chúa mời gọi chúng ta hãy tha thứ cho kẻ thù, hãy làm hoà cùng kẻ thù và hãy
cầu nguyện cho kẻ thù. Chính Chúa đã sống tình yêu đó trên thập tự giá, nơi đó
người ta đã tuôn đổ sự tàn ác trên thân thể Ngài, thế mà Ngài vẫn xin tha cho
chúng, vì chúng không biết việc chúng làm. Tình thương Chúa không dừng lại ở
việc tha thứ mà còn thi ân cho mọi người, kẻ lành cũng như người dữ. Kẻ thờ
phượng Chúa cũng như kẻ chống đối lại Chúa.
Ước gì mỗi người chúng
ta hãy sống tình thương bao dung đó cho anh em của mình. Hãy quên đi những xúc
phạm của nhau. Hãy làm hoà để thêm bạn bớt thù. Hãy tha thứ để tìm được sự bình
an tâm hồn cho bản thân và cho những người chung quanh. Xin Chúa là Đấng hằng
thương xót và tha thứ, xin giúp chúng ta biết tha thứ lỗi lầm của anh em, như
Chúa đã tha thứ cho chúng ta. Amen.
Lm Giuse Tạ Duy
Tuyền