Có người bi quan bảo rằng: “sống là chuẩn bị
chết”. Mỗi ngày sống là một nhịp cầu tiến gần đến cái chết hơn nữa. Cái chết nó
đến cũng thật bất ngờ. Bất ngờ như tên trộm đột nhập vào nhà và lấy đi sự sống
của chúng ta. Cái chết nó cũng không chờ đợi lứa tuổi để mà có thể sống theo
tuần tự: sinh - bệnh - lão - tử. Cái chết đến với người già cũng như người trẻ
ngang nhau. Có người chết trẻ. Có người chết già. Có người chết bất thình lình.
Có người chết từng giờ vì cơn bệnh nan y.
Vào ngày 10/04/2010 cả thế giới cũng ngỡ ngàng
trước sự ra đi đột ngột của vợ chồng tổng thống Ba Lan cùng đoàn tuỳ tùng gần
200 người. Họ đã tử nạn trong một chuyến bay đến Nga để dự lễ kỷ niệm 70 năm
ngày khoảng 22,000 binh sĩ Ba Lan bị sát hại. Chiếc máy bay đã không đưa họ đến
nơi dự định mà đã đưa họ về với trời cao vào lúc 11g00 trưa cùng ngày. Họ đã
kết thúc cuộc đời vào lúc mà họ không ngờ, và chắc chắn họ vẫn chưa chuẩn bị
cho chuyến đi định mệnh một cách vĩnh viễn này.
Mỗi ngày chúng ta cũng chứng kiến biết bao cái
chết tức tưởi bởi đột quỵ hay bởi tai nạn giao thông. Trung bình ở Việt Nam mỗi
ngày có hơn 32 người chết bởi tai nạn giao thông. Mỗi năm thiên tai lũ lụt cũng
gây nên biết bao cái chết oan khiên đắng cay. Pakistan mới trải qua
cơn lũ kinh hoàng đã cướp đi hơn 1500 sinh mạng. Sự chết dường như không kiêng
nể ai. Sự chết có thể đến với bất cứ ai và ở mọi nơi, mọi lúc.
Xem ra sự sống và sự chết không nằm trong những
toan tính dự định của chúng ta. Chúng ta không có quyền chọn lựa để tiếp tục
sống hay chết. Không có quyền chọn lựa về cách chết. Và càng không có quyền
chọn lựa thời gian để chết. Sự chết dường như vượt ra ngoài tầm kiểm soát của
chúng ta. Sự chết sẽ chấm dứt mọi sự nơi dương gian của chúng ta. Công danh, sự
nghiệp. Giầu có hay khó nghèo cũng kết thúc như nhau với nấm mồ nhỏ bé bốn tấc
đất như nhau.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy tỉnh thức.
Tỉnh thức để chờ đợi chủ trở về. Sự chờ đợi khôn ngoan là chăm chỉ làm việc bổn
phận của mình. Sự chờ đợi tích cực là tích luỹ kho tàng không bao giờ bị hao
hụt hay mối mọt phá hoại là những việc lành phúc đức. Sự chờ đợi trong kiên
nhẫn, dầu là lúc đêm khuya hay lúc bình minh sắp ló rạng vẫn luôn tỉnh thức vì
không biết chủ về vào lúc nào. Chủ về với hàm ý chính Thiên Chúa sẽ đến viếng
thăm mỗi người chúng ta qua các ơn lành, qua các bí tích... Chủ về cũng có
nghĩa là ngày Chúa đến để đưa linh hồn chúng ta ra khỏi thế gian. Chủ về cũng
có nghĩa là ngày cánh chung, ngày đó sẽ khép lại toàn bộ lịch sử của nhân loại.
Chủ sẽ vui mừng thấy chúng ta tỉnh thức hay chủ sẽ giận dữ thấy chúng ta đang u
mê lười biếng. Chủ sẽ thưởng công hay luận phạt tuỳ theo thái độ sống của chúng
ta.
Thế nên, sự khôn ngoan mời gọi chúng ta hãy sống
giây phút hiện tại một cách tích cực. Hãy sử dụng thời gian một cách hợp lý.
Ðừng dùng giây phút hiện tại để phạm tội. Ðừng lao vào những đam mê mù quáng.
Hãy sống tích đức để mua lấy Nước Trời mai sau. Nhưng đáng tiếc cho nhân loại
hôm nay vẫn còn đó những người sống thiếu tỉnh thức bằng đời sống lười biếng và
thiếu trách nhiệm trong bổn phận của mình, vẫn còn đó những người sống ngụp lặn
trong đam mê tội lỗi, vẫn còn đó những người sống tham lam bất chính hơn là
tích đức cho đời sau. Họ sẽ mất cơ hội tham dự tiệc của tình yêu mà chính Thiên
Chúa sẽ thiết đãi họ.
Ước gì mỗi người chúng ta hãy sống giây phút hiện
tại như là giây phút cuối cùng của đời mình để chúng ta sống có trách nhiệm
hơn, sống tỉnh thức hơn. Ước gì mỗi người chúng ta cùng được chủ vui mừng đón
tiếp trong bữa tiệc vĩnh cửu nơi quê hương trên trời. Amen.
Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền