Trong chương trình “Những
điều bạn có thể chưa biết” của đài VTV3 có tường thuật một trường
hợp lạ lùng: Một phụ nữ bị nhồi máu cơ tim. Chị tắt thở. Chị đã chết.
Nhưng nhiều giờ sau, chị tỉnh lại. Các bác sĩ hỏi chị đã thấy gì trong thời
gian ấy. Chị trả lời: chị thấy mình như bay bổng lên cao, và từ trên cao chị
nhìn xuống thấy các bác sĩ, các y tá đang chăm sóc cho mình, nhìn thấy thân xác
mình nằm bất động, nhìn thấy thuốc men, dụng cụ y tế. Chị cũng nhìn thấy một
chiếc giày tennis cũ màu xanh da trời, đế giày bị mòn ở mép trong bàn chân,
giây giày màu trắng, đầu một sợi dây thòng xuống dưới đáy giày. Nghe lời tả rất
chi tiết của chị, vị bác sĩ chuyên điều tra băn khoăn để ý tìm kiếm. Một hôm vị
bác sĩ đi qua tòa nhà đối diện nhìn sang bệnh viện, bà giật mình kinh hãi vì
thấy ở tầng ba của tòa nhà, trên một gờ xi măng rất cheo leo, có một chiếc giày
tennis cũ ai đã đặt ở đó tự hồi nào. Vị bác sĩ quan sát kỹ lưỡng và thấy chiếc
giày giống từng chi tiết với chiếc giày mà người chết kể lại: chiếc giày vải cũ
màu xanh, đế giày mòn ở mép trong, dây giày màu trắng, đầu một dây thòng xuống
nằm ở dưới đáy giày.
Đó là một trong 1370
trường hợp trở về từ cõi chết mà các bác sĩ Đức và Mỹ đã điều tra. Theo những
người có kinh nghiệm về cái chết này thuật lại thì: Cuộc sống ở “cõi bên kia”
hạnh phúc hơn cuộc sống ở đời này. Và sau khi “chết đi sống lại”, không ai còn
sợ chết nữa, không ai muốn kiếm tiền bạc, danh vọng, lạc thú gì nữa. Điều duy
nhất mà họ quan tâm là sống yêu thương, quảng đại, phục vụ mọi người. Tất nhiên
đây chưa phải là bằng chứng chắc chắn về việc người chết sống lại. Nhưng nó rất
gần với mặc khải của Lời Chúa hôm nay. Và kinh nghiệm hiếm có của họ rất có thể
hữu ích cho ta. Kinh nghiệm của họ nói với ta hai điều:
1) Có cuộc sống khác ở
bên kia cái chết. Kinh nghiệm của họ phù hợp với niềm tin dân
gian, nhất là của người Việt Nam vẫn tin rằng: thác là phế thách, còn là tinh
anh. Vì tin có sự sống ở bên kia cái chết mà chúng ta mới thờ kính tổ tiên,
cúng quảy, giỗ chạp.
Niềm tin ấy phù hợp
với giáo lý của Chúa. Khi Môsê thấy Chúa hiện ra trong bụi gai cháy đỏ. Ông hỏi
Chúa là ai. Chúa trả lời: “Ta là Thiên Chúa của Abraham, Isaác, Giacóp”. Vào
thời của Môsê, Abraham đã qua đời được 5, 6 trăm năm. Vậy mà Chúa vẫn tự giới
thiệu là Thiên Chúa Abraham, tức là Abraham vẫn sống, đang sống bên Chúa. Vì
Thiên Chúa là Thiên Chúa của người sống chứ không phải Thiên Chúa của kẻ chết.
Trong Phúc Âm, Chúa
Giêsu nhiều lần nhắc đến cuộc sống sau cái chết như dụ ngôn người giàu có và
Lagiarô, trong dụ ngôn về ngày phán xét, dụ ngôn lúa đồng và cỏ dại.
Theo thánh Phaolô,
cuộc sống đời sau mới là đích điểm mà mọi tạo vật nhắm tới. Trong thư Rôma,
Ngài viết: “Muôn loài thọ tạo những ngong ngóng chờ ngày Thiên Chúa mạc khải
vinh quang của con cái Người. Quả thế, muôn loài đã lâm vào cảnh hư ảo, không
phải vì chúng muốn, nhưng là vì Thiên Chúa bắt phải chịu vậy. Thật vậy, chúng ta
biết rằng: cho đến nay, muôn loài thọ tạo cùng rên siết và quằn quại như sắp
sinh nở” (Rm 8,19-23)
Chúng ta rên siết vì
cuộc sống hiện tại đầy khổ ải. Chúng ta mong chờ cuộc sống đích thực ở mai sau.
Đời sống này là thời kỳ thai nghén. Ta phải chịu đau đớn để sinh vào đời sau.
2) Cuộc sống ở bên kia
rất khác với cuộc sống hiện tại. Khi Chúa Giêsu trả lời người
Sadducêô, Chúa Giêsu đã mặc khải ba chân lý.
Chân lý thứ nhất: Chỉ những ai
được tuyển chọn mới được vào Nước Chúa. Sự sống đời sau có đó. Nhưng không phải
ai cũng vào được. Chỉ có những người được xét là xứng đáng mới được vào. Trong
Phúc Âm, nhiều lần Chúa đã nói tới việc tuyển chọn này. Chúa sẽ loại chiên ra
khỏi dê, lúa tốt ra khỏi cỏ dại, cá tốt ra khỏi cá xấu. Tiêu chuẩn để chọn lựa
là Tám mối phúc, nhất là giới răn bác ái yêu thương.
Chân lý thứ hai: Người ta sẽ
giống như thiên thần. Đời sống trên trời sẽ không có gì giống với đời sống dưới
đất. Sẽ không còn đói khát nên sẽ không cần ăn uống. Sẽ chẳng có lấy vợ lấy
chồng, sẽ chẳng cần sinh con để nối dõi vì người ta không bao giờ chết nữa. Nếu
vậy, trên trời ta có còn là ta nữa không hay ta trở thành một người khác, một
kiếp khác? Thưa, tuy có khác nhưng ta vẫn là ta. Đứa bé bụ bẫm hôm nay chẳng có
gì giống với cái bào thai ngọ nguậy trong bụng mẹ hôm qua. Nhưng cả hai chỉ là
một. Bà cụ 90 tuổi hôm nay chẳng còn gì giống với cô thiếu nữ mà bà đã là cách
nay 70 năm. Nhưng cả hai vẫn là một. Chú bướm xinh đẹp nhởn nhơ bay lượn trên
khóm hoa hôm nay chẳng có gì giống với gã sâu xấu xí lê la trên đất hôm qua.
Nhưng cả hai vẫn chỉ là một.
Trên trời, ta sống một
cuộc sống khác, không ăn uống, không lấy vợ lấy chồng. Nhưng ta vẫn là ta. Có
khác biệt nhưng vẫn có liên tục.
Chân lý thứ ba: Ta sẽ trở thành
con Thiên Chúa. Sống lại rồi, ta như đứa con bấy lâu phiêu bạt xa quê nay được
trở lại nhà cha mẹ. Tâm hồn luôn bị dằn vặt vì niềm khao khát vô biên, nay mới
được no thỏa: Thiên Chúa chính là hạnh phúc lấp đầy được vực thẳm khao khát vô
biên của ta. Thánh Augustinô đã nói: “Lạy Chúa, Chúa dựng nên con cho Chúa, nên
lòng con mãi khắc khoải băn khoăn cho đến khi được nghỉ yên trong Chúa”. Là con
Thiên Chúa, hạnh phúc lớn nhất của ta là được tham dự vào sự sống của Thiên
Chúa Ba Ngôi. Sự sống của Thiên Chúa Ba Ngôi là cội nguồn hạnh phúc, nên thánh
Phaolô đã nói: “Những đau khổ ta chịu bây giờ không thấm gì so với hạnh phúc
sau này ta sẽ được. Và mọi tạo vật mong tới ngày được giải thoát, không phải lệ
thuộc vào cảnh hư nát, để được cùng con cái Thiên Chúa chung hưởng tự do và
vinh quang” (Rm 8,22). Vì hạnh phúc ấy mà tám mẹ con trong bài đọc thứ nhất đã
cam chịu mọi khổ hình.
Lời Chúa hôm nay đem
lại cho ta bao niềm hy vọng. Chúa cho ta biết, đời ta sẽ không đi trong bất
định, lạc vào hư vô, nhưng đời ta có một cùng đích, đó là trở về với Thiên Chúa
là cội nguồn của ta. Đời ta sẽ không chìm đắm trong đau khổ, nhưng sẽ vươn lên
hạnh phúc, hạnh phúc làm con Thiên Chúa, hạnh phúc chia sẻ sự sống của Thiên
Chúa Ba Ngôi. Đời ta như vậy sẽ không đi vào mạt kiếp lụi tàn, nhưng sẽ triển
nở trong vinh quang tự do. Đúng như lời thánh Phaolô nói: “Gieo xuống thì hư
nát, mà chỗi dậy thì bất diệt; gieo xuống thì hèn hạ, mà chỗi dậy thì vinh
quang; gieo xuống thì yếu đuối, mà chỗi dậy thì mạnh mẽ; gieo xuống là thân thể
có sinh khí, mà chỗi dậy là thân thể có thần khí” (1Cr 15,43-44)
Lạy Chúa, xin cho con
biết sống ở đời này theo đúng Lời Chúa dạy, để mai sau con xứng đáng được trở
nên con của Chúa. Amen.
ĐTGM.
Giuse Ngô Quang Kiệt