Có một anh mù đến nhà cậu bạn chơi. Khi
trời tối, anh muốn về nhà, người bạn liền thắp một chiếc đèn lồng, đưa cho anh
rồi bảo: “Ngoài trời tối rồi, anh cầm cái đèn này đi cho sáng nhé”.
Anh mù nghe vậy tức giận nói: “Sao
cậu lại nói vậy. Rõ ràng ai cũng biết tôi bị mù. Tôi cầm đèn lồng để soi đường
không phải để người đời cười nhạo sao?”.
Người bạn nhẹ nhàng giải thích: “Anh
hiểu lầm ý của tôi. Vì tôi nghĩ giờ này rất nhiều người cũng đi trên đường. Anh
cầm đèn lồng, người khác có thể nhìn thấy anh, vì vậy sẽ không thể đụng vào anh
được”.
Anh mù nghĩ một lát rồi nói: “Ừ, cậu nói
có lý. Cảm ơn nhé! Tôi về đây”.
Hóa ra thắp đèn sáng không hẳn cho mình
mà còn cho người khác. Ở đâu đó trong một góc khuất có ánh đèn sáng sẽ làm cho
khách bộ hành an tâm. Ở đâu đó có ngọn hải đăng sẽ làm cho người đi biển biết
hướng về bình an.
Nếu hiểu rằng mỗi người là một ánh sao
thì cuộc đời chúng ta cũng cần được thắp lên để mang lại bình an hạnh phúc cho
tha nhân. Ở tuổi thiếu niên chúng ta vẫn hát với nhau về một niềm mơ ước rằng:
"Đếm ánh sao đêm tôi gọi người,
Hồng xanh xanh hồng xanh xám xanh.
Ngôi sao xanh chính là anh đó,
Ngôi sao vàng đó của chị đây.
Không có ngôi sao nào là ngôi sao
đen."
Chúng ta mơ ước mình là một ánh sao. Ánh
sao thì có đủ màu. Ánh sao thì luôn tỏa sáng. Không bao giờ có ánh sao đen. Nếu
ý thức mình là những vì sao trên trời, chúng ta phải sống cuộc sống của những
vì sao: thoải mái trong một không gian mênh mông và chiếu tỏa ánh sáng ra chung
quanh tùy theo sức sáng mình có. Đất đá thì sống cuộc đời chật hẹp, tăm tối,
kèn cựa nhau, nhưng những vì sao thì sống thanh thoát, vừa thi đua tỏa sáng vừa
tôn trọng sự sáng của nhau.
Hành trình Ba Vua đến gặp hài nhi Giê-su
cũng cần một ánh sao dẫn lối. Tuy hành trình cũng có lúc bế tắc vì không có ánh
sao nhưng với sự kiên nhẫn họ đã vượt qua. Họ từng lần mò trong thành phố nhưng
chỉ gặp những người chỉ đường đầy toan tính, vụ lợi. Họ thất vọng vì giữa thủ
đô lại thiếu một ánh sao thanh thoát tô thêm vẻ đẹp cho bầu trời. Nhưng họ
không bỏ cuộc. Họ tiếp tục lần mò trong bóng đêm của thế giới đầy tội ác. Và
rồi sự kiên trì đã được đền đáp. Ánh sao lại xuất hiện dẫn họ đến triều bái Hài
Nhi mới giáng sinh nơi hang đá Belem.
Cuộc đời hôm nay vẫn có những người đang
đi tìm chân lý, tìm lẽ sống. Có rất nhiều người đang mong mỏi có một ánh sao
dẫn lối đưa đường cho họ. Họ cần nơi người tín hữu hãy sống thanh thoát như
những vì sao không bon chen ngụp lặn trong bóng tối tham lam, ghen ghét, lừa
đảo. Họ cần người tín hữu tỏa sáng giữa bầu trời ích kỷ này một ánh sáng bác ái
vị tha.
Vâng giữa một thế giới mà bóng tối của
thù hận, ghen ghét, tham lam, lừa đảo và hưởng thụ thì rất cần một ánh sao sáng
giúp con người biết nhìn nhận nhau là anh em để rồi biết sống kính trọng và yêu
thương nhau hơn. Giữa một thế giới đang khao khát gương sáng cũng đòi hỏi người
ky-tô hữu hãy tỏa sáng phúc âm để mang tình yêu và hy vọng cho nhân gian.
Ước gì từng người chúng ta hãy trở thành
ánh sao sáng để xóa tan bóng đêm của tội lỗi. Xin đừng vì ích kỷ và đam mê mà
dập tắt ánh sáng tình thương nơi họa ảnh Thiên Chúa là con người chúng ta. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền