Sau khi tạo dựng vũ trụ càn khôn cùng muôn vật diệu kỳ trong hoàn vũ, Thiên Chúa vẫn chưa hài lòng với tác phẩm của mình. Người muốn sáng tạo thêm một kiệt tác trổi vượt tất cả những gì Người đã dựng nên.
Thế là Ba Ngôi Thiên Chúa quyết định tạo dựng con
người: "Chúng ta hãy sáng tạo con người theo hình ảnh chúng ta, giống như
chúng ta, để chúng làm chủ cá biển chim trời, gia súc, dã thú, tất cả mặt đất
và mọi giống vật bò dưới đất" (St 1, 26).
Thiên Chúa lấy bùn đất, nắn thành hình một con
người, nhưng hình tượng nầy vẫn còn trơ trơ bất động, vô cảm, vô tri...
Thế rồi Thiên Chúa thổi hơi vào lỗ mũi của hình
tượng nầy và điều kỳ diệu đã xảy ra: khối đất vô hồn mang hình dạng con người
đang nằm im lìm bất động bỗng cựa mình đứng lên trở thành người sống: có tư
duy, có tình cảm, có tự do, có óc sáng tạo... mang đậm dấu ấn và bản sắc của
Thiên Chúa. Thế là Thiên Chúa đã hoàn thành kiệt tác Ađam là nguyên tổ của loài
người.
* * *
Con người cũ bị băng hoại vì tội lỗi.
Nhưng tiếc thay, tội lỗi đã thấm nhập vào thế
gian làm băng hoại con người. Kiệt tác của Thiên Chúa đã bị biến chất thảm hại
nên Thiên Chúa phải theo đuổi một kế hoạch tạo dựng mới.
Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người khởi đầu
công cuộc nầy. Người quy tụ những môn đệ đầu tiên, và dùng những vị nầy làm
nhân tố phát sinh một dân mới.
Nhưng sau khi Chúa Giêsu sống lại và lên trời,
các môn đệ cảm thấy lạc lõng bơ vơ như đoàn chiên không chủ, như rắn mất đầu.
Các ngài sống âm thầm, im hơi lặng tiếng, co cụm trong phòng đóng kín vì sợ
người Do-Thái, tựa như Ađam lúc chưa được hơi thở của Thiên Chúa thổi vào.
Con người mới được tác sinh
Thế rồi "vào chiều ngày hôm ấy, ngày thứ
nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người
Do-thái, Đức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho anh
em!"
Và như thuở ban đầu Thiên Chúa thổi hơi vào mũi
A-đam để ban cho ông sự sống, thì nay Chúa Giêsu "thổi hơi vào các môn đệ
và bảo: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần"(Ga 20,19. 22)
Theo ngôn ngữ Kinh Thánh (bằng tiếng Hebrew),
Chúa Thánh Thần được gọi là Ruah, nghĩa là Hơi Thở hay Thần Khí.
Thổi hơi vào các môn đệ có nghĩa là Chúa Giêsu
truyền ban Thần Khí (= Chúa Thánh Thần) cho các ông.
Như hôm xưa Ađam vươn vai chỗi dậy sau khi đón
nhận hơi thở của Thiên Chúa, các môn đệ một khi đã lãnh nhận Hơi Thở ban Thần
Khí của Chúa Giêsu cũng được tái sinh, cựa mình chỗi dậy, thoát ra khỏi căn
phòng đóng kín như mộ địa giam nhốt mình để đi đến với muôn dân, loan truyền
Tin Mừng cứu độ cho toàn thế giới, sẵn sàng hy sinh cả mạng sống vì Nước
Trời...
Thế là nhân loại mới đã được tác sinh từ biến cố
trọng đại nầy, khởi từ ngày hôm ấy.
* * *
Lạy Chúa Giêsu,
Nếu không có làn hơi của Thiên Chúa thổi vào,
A-đam chỉ là một khối đất vô tri bất động và không hề có sự sống.
Nếu không được Chúa Giêsu thổi hơi ban Thần Khí,
các tông đồ xưa cũng chỉ là một nhóm người bạc nhược, ươn hèn.
Và hôm nay, nếu không được đón nhận Thần Khí Chúa
ban, chúng con cũng chỉ là những kitô hữu nguội lạnh, thiếu nhiệt thành và luôn
đứng bên lề Hội Thánh.
Nguyện xin Chúa thổi hơi ban Thần Khí cho chúng
con như đã ban cho các môn đệ năm xưa, để chúng con được đón nhận Sự Sống Mới
và kiên quyết lên đường thi hành sứ mạng loan Tin Mừng cho muôn dân.
Lm.
Ignatiô Trần Ngà