Ngôi đền thờ thiêng liêng

 

THÁNH ĐƯỜNG LATÊRANÔ
& Ngôi đền thờ Tâm Hồn

Mỗi năm, vào ngày 9 tháng 11, Giáo Hội hân hoan mừng kính lễ Cung hiến Thánh đường Latêranô, được xem là “mẹ của các thánh đường trên thế giới”. Không chỉ là một công trình bằng đá và gỗ, thánh đường này còn là biểu tượng của sự hiệp nhất trong đức tin, nơi mọi tín hữu trên khắp hoàn cầu cùng quy hướng về một niềm tin duy nhất: Đức Giêsu Kitô là nền tảng và là viên đá góc của Hội Thánh.

Trên thế giới này, thánh đường nào có thể có một vị thế cao cả như Thánh đường Latêranô?  Đó là thánh đường lâu đời nhất trong bốn Đại Vương cung Thánh đường ở Rôma. Năm 313, Hoàng đế Constantinô đã hiến cho Giáo Hội cung điện Latêrani trên núi Côêlius khi ông gia nhập Kitô giáo. Đức Giáo hoàng Mintiađê (311-314) cho xây dựng ở đây một thánh đường dâng kính Chúa Giêsu Kitô - Đấng Cứu Thế, đó là Vương cung Thánh đường Latêranô. Đây là biến cố đánh dấu việc chấm dứt ba thế kỷ bách hại đạo khủng khiếp của các triều đại hoàng đế Rôma. Sau đó, Thánh đường được dâng kính thánh Gioan Tẩy giả và thánh Gioan Tông đồ. Thánh đường Latêranô đã là nơi ở của các vị giáo hoàng trong hơn một ngàn năm, cho đến khi Đức Giáo hoàng Nicôlas V (1477-1455) dời Côêlius đến ở Vaticanô. Từ đó đến nay, năm Công Đồng Chung và nhiều hội nghị cấp giáo phận đã nhóm họp tại Thánh đường Latêranô. Chính vì thế, Thánh đường Latêranô không chỉ là nhà thờ chính tòa của Giáo phận Rôma mà còn “là Đầu và là Mẹ của các thánh đường trên khắp thế giới”.

Kỷ niệm ngày cung hiến Vương cung Thánh đường Latêranô là dịp để mỗi người chúng ta chiêm ngắm và suy niệm về đền thờ đích thực chính là thân thể Đức Giêsu Kitô (x. Ga 2,21). Chính Người đã nói: “Hãy phá hủy đền thờ này đi, nội trong ba ngày Ta sẽ dựng lại.” Đền thờ mà Người nói đến không phải là một kiến trúc trần gian, nhưng là chính thân thể Người nơi tình yêu và ơn cứu độ được biểu lộ trọn vẹn trên thập giá và trong vinh quang phục sinh.

Từ đó, lời mời gọi vang vọng đến mỗi người tín hữu: “Anh em là thân thể Đức Kitô” (1Cr 12,27) và “Anh em là Đền Thờ của Thiên Chúa” (1Cr 3,16). Đền thờ thiêng liêng ấy chính là tâm hồn mỗi người chúng ta nơi Thiên Chúa muốn ngự trị bằng Thánh Thần Người. Mỗi khi chúng ta sống trong ân sủng, tâm hồn trở nên sáng trong và bình an; còn khi tội lỗi len lỏi, ngôi đền ấy bị rạn nứt, hoang tàn. Nhưng thật diệu kỳ, Thiên Chúa không ngừng lấy lòng thương xót và ân sủng để tái thiết đền thờ ấy trong ta qua bí tích Hòa Giải, qua lời cầu nguyện, qua Thánh Thể và đời sống bác ái.

Cũng như Thánh đường Laterano đã từng trải qua nhiều lần hư hại rồi lại được trùng tu, tâm hồn ta cũng nhiều phen đổ nát bởi yếu đuối và tội lỗi. Thế nhưng, Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn tái tạo, trang hoàng bằng ân sủng, để ngôi đền thiêng trong ta lại sáng lên, xứng đáng cho Thiên Chúa Ba Ngôi ngự trị.

Lễ Cung hiến Thánh đường Laterano vì thế không chỉ là lễ mừng một công trình vật chất, mà còn là lời mời gọi nội tâm: hãy để Chúa Kitô thanh tẩy, canh tân và dựng lại ngôi đền thờ tâm hồn ta mỗi ngày. Chỉ khi ấy, chúng ta mới thật sự trở nên “đá sống” xây dựng ngôi nhà thiêng liêng của Thiên Chúa giữa lòng thế giới hôm nay.

Lạy Chúa, xin thanh tẩy tâm hồn con, để con trở nên đền thờ xứng đáng cho Chúa ngự. Xin cho đời con, giữa bao đổ vỡ, vẫn luôn được Chúa tái tạo trong tình yêu và hy vọng, hầu trở nên nơi phản chiếu ánh sáng vinh quang của Ngài.