THÁNG 11 – THÁNG CỦA CÁC ĐẲNG LINH HỒN
“Lạy Chúa, xin ban cho các linh hồn được nghỉ yên muôn đời, và cho ánh sáng
ngàn thu chiếu soi trên các linh hồn ấy.”
Vào những ngày này trong năm, nhiều nơi trên thế giới rộn ràng với
những hình ảnh của Halloween: những bộ trang phục ma quái, những chiếc mặt nạ
kinh dị, những ngôi nhà “ma ám” được dựng lên như một thú vui mùa thu. Thế
nhưng, thật đáng tiếc, ý nghĩa sâu xa về sự chết và đời sống mai hậu lại bị che
khuất sau những tiếng cười đùa và sự sợ hãi giả tạo. Hình ảnh “hồn ma” trong
văn hóa thế tục trở thành trò giải trí, trong khi với người Kitô hữu, đó là lời
nhắc về một mầu nhiệm thiêng liêng – mầu nhiệm của sự sống đời sau.
Trái ngược với cách nhìn của thế gian, Giáo Hội Công Giáo bước vào
tháng 11 với hai lễ trọng đầy ý nghĩa: Lễ Các Thánh Nam Nữ (1/11) và Lễ Các
Đẳng Linh Hồn (2/11). Hai ngày lễ này mời gọi chúng ta hướng mắt lên Trời và
cúi xuống mồ, để nhận ra mối dây hiệp thông nhiệm mầu giữa Hội Thánh khải hoàn,
Hội Thánh đau khổ và Hội Thánh lữ hành.
Lễ Các Thánh Nam Nữ là dịp chúng ta tạ ơn Chúa vì muôn vàn linh hồn đã
đạt tới vinh quang, là nguồn khích lệ cho người đang sống: “Nếu họ đã nên thánh, chúng ta cũng có thể.” Còn Lễ Các Đẳng Linh
Hồn lại gợi chúng ta nhớ đến những người thân yêu đã khuất, những người đang
cần lời cầu nguyện và tình yêu của chúng ta để sớm được hưởng nhan thánh Chúa.
Tháng 11 cũng là thời gian đặc biệt để lãnh nhận Ơn Đại Xá không chỉ cho chính mình mà còn có thể chuyển
cầu cho các linh hồn nơi luyện ngục. Mỗi Thánh lễ, mỗi lần viếng nghĩa trang,
đọc kinh, hy sinh hay làm việc bác ái… đều có thể trở nên của lễ tình yêu dâng
lên cho những người đã ra đi trước chúng ta.
Tuy nhiên, trong thực tế, việc mừng lễ hội Halloween với màu sắc thế
tục đang dần làm lu mờ ý nghĩa thiêng liêng của tháng 11. Khi người ta chỉ còn
thấy “cái chết” như một trò chơi, họ quên rằng đó là ngưỡng cửa bước vào sự
sống vĩnh cửu. Khi người ta chạy theo sự sợ hãi giả tạo, họ đánh mất cơ hội suy
niệm về niềm hy vọng thật: “Ai tin vào Ta, dù có chết cũng sẽ được sống.”
Tháng 11 nhắc chúng
ta rằng: chết không phải là hết.
Trong nguồn ánh sáng đức tin vào Đức Kitô Phúc Sinh, sự chết mở ra cánh cửa của
sự sống đời đời. Và lời cầu nguyện của chúng ta, dù nhỏ bé, vẫn là nhịp cầu yêu
thương nối liền đôi bờ, giữa người còn sống và người đã khuất, giữa trần gian
tạm bợ và Thiên Đàng vĩnh cửu.
Xin cho tháng 11 này, lòng ta tràn đầy lòng biết ơn, hy vọng và yêu thương
để mỗi lời kinh dâng lên trở nên dòng suối mát cho các linh hồn đang mong chờ
ơn cứu độ.