Năm mới, mọi người thường trao tặng nhau
những lời cầu chúc thật tốt đẹp. Một trong những lời chúc được ưa chuộng nhất
đó là lời chúc: Phúc – Lộc – Thọ. Lời chúc này được tạo nên bởi một hình tượng
khá rõ nét với bộ Tam Đa: ông Phúc bế đứa trẻ; ông Lộc mặc phẩm phục đeo đai,
trên đầu đội mão cánh chuồn; ông Thọ, người lùn thấp, đầu nhẵn bóng trán dô
lên, một tay chống gậy, một tay cầm quả đào. Cả ba ông đều có chòm râu dài bạc
trắng, nét mặt hồng hào, cười tươi rạng rỡ.
Vậy, Phúc- Lộc- Thọ: Các ông là ai?
Ông Phúc là Quách Tử Nghi – Thừa tướng thời
nhà Đường. Ông là một vị quan thanh liêm nên cũng nghèo. Đổi lại nhà ông ngũ
đại đồng đường, con cháu đề huề. Lúc ông mất, con cháu năm đời đều có đủ.
Ông Lộc là Đậu Tử Quân, làm Thừa tướng thời
nhà Tấn. Trái ngược với Quách, Đậu là quan tham, tiền của như núi nhưng khi
trăm tuổi không có người nối dõi.
Ông Thọ là Đông Phương Sóc, làm Thừa tướng
thời nhà Hán. Ông này giỏi xu nịnh, được lòng vua nên hưởng nhiều bổng lộc. Ông mang lộc vua ban mua nhiều gái đẹp làm thê thiếp, mục đích
dưỡng sinh. Và cũng sống dai, trên trăm tuổi. Khi chết thì chỉ có đứa chút bốn
đời lo tang ma, còn cháu chắt chết hết cả.
Ba vị đó được người Trung Quốc dựng lên ba hình tượng, không phải
để thờ mà để người đời nhìn gương đó mà lựa chọn cách sống cho phù hợp. Phúc
–Lộc – Thọ có lối sống khác nhau. Phúc thì tử tế, còn cầu như Lộc Thọ là cầu
cái vô phúc, liệu có ai muốn không?
Xem ra lời cầu chúc “Phúc – Lộc – Thọ” đã được hiểu sang một ý
khác không còn mang ý nghĩa ban đầu của hình tượng Tam Đa. Nhưng thực tế, có
lộc mà không có an bình, có Thọ mà không có niềm vui cũng là điều bất hạnh cho
con người. Thế nên, không cần cầu cho có nhiều tiền, không cần cầu cho sống dai
mà là cầu cho có phúc được hưởng niềm vui trong cuộc sống mới là quan yếu.
Có ai đó đã nói rằng: “Ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao. Tuổi thọ
cao chẳng bằng niềm vui thanh cao”. Có được niềm vui thanh cao là hạnh phúc.
Đây mới là mục đích tìm kiếm của đời người. Con người sinh ra để đi tìm hạnh
phúc. Hạnh phúc là điều ai cũng khao khát, tìm kiếm suốt cả cuộc đời.
Tóm lại, Phúc – Lộc – Thọ là ước nguyện lớn nhất của mọi người.
Thế nhưng, trong ba điều ước Phúc – Lộc – Thọ thì Phúc mới là điều chính yếu mà
chúng ta cần cầu mong. Vì được đông con, có tiền, sống dai mà không có hạnh phúc
thì cũng là những tháng ngày bất hạnh cho cuộc đời chúng ta.
Chúa Giê-su ngay trong bài giảng đầu tiên Ngài cũng nhắc đến cái
Phúc của con người. Cái phúc của Chúa Giê-su không phải là con cháu đầy nhà.
Cũng không phải là nhiều tiền nhiều của. Cũng không phải là sống lâu đến độ
“bách niên giai lão”. Cái phúc mà Chúa mời gọi chúng ta ao ước, tìm kiếm là có
Chúa ở cùng. Có Chúa làm gia nghiệp. Hay được Chúa xót thương…
Những mối phúc này hoàn toàn lệ thuộc vào sự tự do chọn lựa của
chúng ta. Chọn Chúa để sống khó nghèo, thanh sạch, hiền lành, nhẫn nại, hy
sinh…; Đổi lại người ấy được nhìn xem Thiên Chúa và có Chúa làm gia nghiệp đời
đời.
Nhưng ở đời hôm nay người ta ít chọn Chúa khi mà nhu cầu hưởng thụ
mỗi ngày một cao hơn. Người ta cần tiền để thoả mãn nhu cầu vật chất của mình
lên không chịu sống khó nghèo. Có tiền người ta rải tiền trong các cuộc truy
hoan trụỵ lạc. Thế nên, người ta ít sống thanh sạch. Cuộc sống luôn tất bật,
bon chen, xô đẩy con người, khiến có mấy ai hiền lành, nhẫn nại, hy sinh…?
Hôm nay ngày đầu năm, chúng
ta cầu chúc cho nhau một năm mới chứa chan ơn Phúc từ Trời. Xin cho chúng ta
luôn là người có Phúc khi chọn Chúa làm gia nghiệp, khi chọn Chúa hơn những của
cải mau qua trần gian. Xin cho chúng ta luôn tìm được niềm vui có Chúa ở cùng
khi biết sống phụng sự Chúa với hết cả tấm lòng. Amen.
Lm. Jos Tạ Duy Tuyền