SÁM HỐI
Gioan con Zacaria xuất hiện rao giảng
sám hối. Đây là sứ điệp tiên tri Barúc đã từng loan báo: "hãy dọn đường
cho Chúa, thung lũng hãy lấp đầy, đồi núi hãy san phẳng...". Dân Do Thái
mong chờ Chúa, hàm chứa, Chúa sai vị Thiên Sai (Kitô) để giải phóng họ khỏi
cảnh lưu đầy ở Babylon. Tiên tri đã loan báo phải bạt các núi đồi, san phẳng
những thung lũng để dân Chúa trở về. Người ta sẽ thấy vinh quang của Thiên Chúa
qua việc Ngài đưa dân từ nơi lưu đầy trở về quê hương. Điều này xảy ra khi vua
Kyrô người Ba Tư ban hành chiếu chỉ cho dân Do Thái lưu đầy được trở về quê cha
đất tổ. Dân Do Thái vui mừng. Họ nhận ra Thiên Chúa yêu thương họ. Mỗi người
đều được mời gọi trở về để đón nhận hồng ân của Thiên Chúa.
I. Sám hối để có thể sống hạnh phúc
Sám hối hàm chứa nhận ra mình chưa sống
như phải sống. Thiên Chúa vẫn yêu thương và mời gọi con người sống tốt hơn,
sống như Thiên Chúa muốn. Thiên Chúa muốn tôi sống hạnh phúc. Tôi có hạnh phúc
như Thiên Chúa muốn không? Tại sao tôi không hạnh phúc?
Phải chăng tôi đang quá bận tâm lo lắng
về cơm ăn áo mặc? Phải chăng tôi muốn có nhiều tiền, tôi muốn có những gì cần
thiết về của ăn áo mặc cho tôi và những người thân yêu trong khoảng thời gian
an toàn? Phải chăng tôi muốn có sự an toàn của người phú hộ "hãy ngủ nghỉ
yên vì ngươi có nhiều của" (Lc.12, 13-21)? Phải chăng tôi lo lắng mọi sự
và không biết rằng Thiên Chúa yêu tôi, Ngài sẽ cho tôi những thứ tôi thật sự
cần (Mt.6, 25-34)?
Tôi có buồn bực vì không được người tôi
yêu đáp trả? Tôi có thông cảm nỗi lòng của người tôi yêu, có thể họ cũng yêu ai
đó mà cũng không được đáp trả? Tôi có muốn người khác yêu tôi, và tôi không cần
biết những bận tâm và ao ước của người tôi yêu? Nếu tôi không chấp nhận con
người của tôi, và nếu tôi không tôn trọng tự do của người khác, thì làm sao tôi
có thể sống hạnh phúc đích thực?
II. Yêu thương để sống hạnh phúc
Con người tùy thuộc nhiều yếu tố để sống
hạnh phúc. Có lẽ khi dân lưu đầy trở về, sẽ gặp nhiều vấn đề phát sinh: chẳng
hạn vấn đề nhà cửa, cơm bánh hằng ngày, vấn đề tương giao giữa con người với
nhau, vấn đề phát triển tối đa con người của mình. Chỉ cần không dung hợp hài
hòa những điều trên, con người cũng không cảm thấy hạnh phúc; hoặc nữa, nếu con
người muốn một điều gì "quá mức" mà không có được, họ cũng không cảm
thấy hạnh phúc. Đức Phật đã đề xuất lý thuyết "diệt dục", đừng muốn
nữa, thì sẽ không khổ. Đức Yêsu dạy con người: hãy yêu thương nhau (Ga.13, 34),
nghĩa là, muốn điều tốt cho người khác, vui với người vui khóc với người khóc,
giúp người khác triển nở và hạnh phúc.
Thiên Chúa là tình yêu. Thiên Chúa làm
tất cả vì yêu. Con người được mời gọi để trở nên giống Thiên Chúa, được mời gọi
để chia sẻ hạnh phúc với Thiên Chúa. Chính khi con người nên giống Thiên Chúa,
thì con người được hạnh phúc. Con người được mời gọi để sống yêu thương như
Thiên Chúa là Đấng yêu thương. Chính khi con người sống yêu thương, thì con
người được hạnh phúc. Cho đi thì hạnh phúc hơn là nhận. Con người hạnh phúc khi
phục vụ và giúp người khác triển nở.
Hãy lấp bằng những hố sâu ngăn cách, hãy
bạt những núi đồi kiêu kỳ làm ngăn trở mình sống yêu thương như Thiên Chúa. Mỗi
người được mời gọi để nhìn lại chính mình, để thấy mình chưa sống như Thiên
Chúa muốn, để thấy mình chưa yêu thương như Thiên Chúa mời gọi, để trở lại với
Thiên Chúa là Đấng làm tất cả vì yêu thương.
Lm.
Giuse Phạm Thanh Liêm.