HÃY VUI LÊN
Phaolô mời gọi các tín hữu của Ngài: “hãy vui
lên”. Tiên tri Sophônia nói: “hãy ca lên”. Tôi phải làm gì để chuẩn bị tâm hồn
đón Thiên Chúa đến? Tôi phải làm gì để có thể sống vui?
I. Vì Thiên Chúa ở giữa ngươi
Tiên tri Sôphônia cho rằng phải ca hát vì Thiên
Chúa đang ở giữa dân Người, vì Thiên Chúa đã đẩy lui quân thù cho dân, vì Thiên
Chúa sẽ thêm sức mạnh cho dân Người, vì Thiên Chúa yêu thương dân Người, Ngài
quy tụ cả những kẻ đã bỏ lề luật của Ngài.
Thiên Chúa ở với ai, thì người đó sẽ được Thiên
Chúa bảo vệ. Thiên Chúa đã ở với Abraham khi ông đi vào Aicập, Ngài đã bảo vệ
ông khỏi bao tai họa và bênh vực quyền lợi của ông. Khi Sara, vợ của Abraham,
được thương yêu và bị bắt làm vợ vua Pharaô, thì Thiên Chúa đã đổ tai họa xuống
người Aicập và buộc Pharaô phải trả Sara về cho Abraham. Thiên Chúa đã ở với
Yacóp, đã đi với Yacóp và dẫn ông trở về quê cha đất tổ khi ông chạy trốn Esau.
Thiên Chúa đã ở với Môsê, để ông có thể đứng vững trước vua Pharaô, để ông có thể
đem dân Do Thái ra khỏi Aicập. Thiên Chúa đã ở với các tiên tri, để làm cho các
tiên tri dám nói những điều mà những người có quyền thế và dân chúng không muốn
nghe.
Hôm nay người ta biết rằng Thiên Chúa ở khắp mọi
nơi, Ngài luôn luôn hiện diện với tất cả mọi người và với dân Người. Thiên Chúa
yêu thương tất cả mọi người, Ngài luôn trợ giúp con người vì tất cả đều là con
dân của Ngài. Không nhờ Ngài, không gì có thể hiện hữu và thành sự. Thiên Chúa
hạnh phúc khi ở với con người. Con người cần Thiên Chúa để sống hạnh phúc, và
Thiên Chúa cũng cần con người vì Thiên Chúa yêu thương con người. Thiên Chúa
đang ở với con người, đó là lý do mọi người cần biết để có thể vui lên.
II. Vì Chúa đã gần đến
Thánh Phaolô kêu gọi dân thành Philip hãy vui
lên, vì “Chúa đã gần đến”. Với thánh Phaolô, Đức Giêsu là Đấng có thân phận
Thiên Chúa, Ngài đã tự hủy khi mang thân phận con người, Thiên Chúa đã đến và ở
giữa con người, hiện Ngài đang ngự bên hữu Thiên Chúa. Thiên Chúa đã đến hiện
diện giữa trần gian trong thân phận con người, và Ngài sẽ lại đến. Ngài đang
đến, nên các Kitô hữu hãy vui mừng.
Tại sao vui khi Chúa đến gần? Trong quan niệm
của thánh Phaolô, Đức Giêsu là niềm vui, là bảo chứng cho thấy Thiên Chúa yêu
thương con người đến độ nào! Chúa tới, là để cứu độ con người, để giải phóng
toàn diện con người, đưa con người vào hạnh phúc đích thực và vĩnh cửu. Vì vậy,
Kitô hữu vui biết bao khi biết Chúa đang tới gần. “Thầy đi để dọn chỗ cho anh
em, nếu không Thầy đã nói với anh em rồi… Thầy đi, rồi Thầy sẽ trở lại đón anh
em đi với Thầy, để Thầy ở đâu anh em cũng được ở đó với Thầy”.
Trong khi chờ đợi Chúa, Kitô hữu hãy sống ôn
hòa. Niềm vui phải tỏa rạng trên gương mặt của các Kitô hữu, vì đây là niềm vui
lớn vô cùng. Trên đời này, không có niềm vui nào lớn hơn niềm vui này: Chúa đến
để cứu độ con người, để đưa con người tới hạnh phúc viên mãn. Dân ngoại không
biết, nên không có niềm vui này được; còn Kitô hữu biết điều này, nên họ vui.
Nếu Kitô hữu không biết điều này, thì thánh Phaolô đã nhắc nhở các con cái của
Ngài: “hãy vui lên, tôi nhắc lại lần nữa: anh em hãy vui lên trong Chúa”.
III. Đức Giêsu- niềm vui của con người
Đức Giêsu quả thực là niềm vui của con người!
Khi được sinh ra tại chuồng chiên cừu nơi làng Bêlem, không ai biết Ngài là
nhân vật đặc biệt. Khi sống thời thơ ấu tại Nazarét, cũng chẳng ai biết nguồn
gốc thần linh của Ngài ngoại trừ Đức Mẹ và thánh Yuse. Khi Ngài đi rao giảng,
Ngài được coi là một tiên tri, là người qua đó Thiên Chúa hiện diện và yêu
thương dân Người. Với tư cách là một tiên tri, người của Thiên Chúa, Ngài cũng
đã làm cho dân chúng thêm tin tưởng vào Thiên Chúa, làm cho dân chúng vui vì họ
cảm nhận Thiên Chúa quan tâm và an ủi dân Người.
Sau biến cố Phục Sinh, các tông đồ nhận biết Đức
Giêsu hoàn toàn lấy ý Thiên Chúa làm ý mình, Ngài chấp nhận vâng phục cho đến
chết, Ngài hoàn toàn phó thác tất cả trong tay Thiên Chúa, Ngài thuộc hoàn toàn
về Thiên Chúa đến độ có thể nói Ngài là Thiên Chúa, Ngài là Thiên Chúa nhập
thể. Đức Giêsu có nguồn gốc thần linh; điều này là nguyên nhân khách quan làm
Kitô hữu vui mừng.
Một khi nhận ra Đức Giêsu là Đấng đồng bản tính
với Thiên Chúa, Thiên Chúa thật bởi Thiên Chúa thật, được sinh ra mà không phải
tạo thành, thì Kitô hữu nhận biết Thiên Chúa yêu thương con người vô cùng!
Thiên Chúa đã yêu thương con người đến cùng cực nên mới cho Con của Ngài nhập
thể làm người! Con người thật hạnh phúc dường bao khi nghe Tin Mừng này. Niềm
tin này ảnh hưởng trên con người toàn diện, làm con người vui mừng hân hoan.
Đâu còn niềm vui nào lớn hơn niềm vui này! Niềm vui này phải lan tỏa và chi
phối toàn diện con người, cả về thể lý lẫn tinh thần. Ước gì mỗi Kitô hữu tin
tuyệt đối vào Đức Giêsu Kitô, để cuộc đời của mỗi người là dấu chỉ Thiên Chúa
yêu thương con người được biểu lộ qua Đức Giêsu Kitô.
Lm Giuse Phạm Thanh Liêm