CƠN
KHÁT LƯƠNG THỰC
Trong bối cảnh xã hội
hiện tại, khi có những cuộc xung đột căng thẳng ở nhiều cấp độ, thậm chí chiến
tranh đã và đang xảy ra ở một vài quốc gia châu Âu, một thuật ngữ được lặp đi lặp
lại thường xuyên, đó là “an ninh lương thực.” Đây là một nhận định và cũng là cảnh báo của
các nhà chuyên môn, khi thấy các cuộc cấm vận và những mâu thuẫn chính trị tại
một số quốc gia vẫn đứng hàng đầu trong việc cung cấp lương thực cho thế giới. Nỗi lo cơm bánh vẫn luôn ám ảnh con người, kể cả trong xã hội được
gọi là “hiện đại và phát triển” của chúng ta. Cơn khát lương thực luôn hiện hữu trong cuộc sống, cá nhân cũng như
tập thể.
Lời Chúa của Chúa nhật
hôm nay xoay quanh đề tài bánh ăn, hay lương thực, ở những khía cạnh khác nhau:
Trước hết, đức tin
Do Thái giáo và Ki-tô giáo đều khẳng định: Thiên Chúa là nguyên lý của mọi phúc
lành. Ngài ban cho mưa thuận gió hòa và những điều
kiện thuận lợi để cung cấp bánh ăn cho con người. Tác giả thánh vịnh đã diễn tả: “Lạy Chúa, muôn loài ngước mắt trông
lên Chúa, và chính Ngài đúng bữa cho ăn. Khi Ngài rộng mở tay ban, là
bao sinh vật muôn vàn thoả thuê” (Đáp ca). Đức tin nói với
chúng ta: những gì chúng ta đón nhận hằng ngày, những nhu cầu căn bản cho cuộc
sống vật chất cũng như tinh thần đều là ân huệ Chúa ban. Chúa Giê-su đã quả quyết: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa
và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho” (Lc
6,33). Ý niệm cầu nguyện với Ông Trời và các thần linh để được mưa thuận
gió hòa luôn luôn có trong tiềm thức và niềm tin bình dân của người Việt chúng
ta. Bài đọc I kể lại một phép lạ Thiên Chúa đã thực hiện qua trung gian
ngôn sứ Ê-li-sa. Với hai mươi chiếc
bánh lúa mạch và chút cốm, vị ngôn sứ đã truyền cho tiểu đồng phân phát cho cả
trăm người, mà vẫn còn dư. Lòng tín thác cậy
trông vào Chúa là điều kiện để phép lạ xảy ra.
Đức tin Ki-tô giáo
cũng dạy chúng ta: sống trên đời, nếu chúng ta may mắn có được một cuộc sống ổn
định hay dư dả về vật chất, đó là của Chúa ban, và chúng ta chỉ là người quản
lý. Thiên Chúa mới là sở hữu chủ chính thức của tài sản trên thế gian. Vì vậy, mọi người tùy theo khả năng của mình, đều được mời gọi chia
sẻ cho anh chị em. Bác ái chia sẻ là một điểm
nhấn nổi bật trong giáo huấn của Chúa Giê-su và của Giáo hội. Ngôn sứ Ê-li-sa đã lấy hai mươi chiếc bánh người ta tặng cho ông
vào thời điểm nạn đói đang hoành hành. Ông không giữ cho
riêng mình, nhưng chia sẻ cho mọi người, và phép lạ đã xảy đến qua nghĩa cử
chia sẻ rộng rãi đó. Thánh Gio-an kể lại trong
Tin Mừng: trong đoàn người đến nghe Chúa Giê-su giảng dạy, có một em bé mang
theo năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá. Em bé ấy đã vui vẻ chia sẻ
những gì mình có cho mọi người, và phép lạ đã diễn ra. Đương nhiên, phép lạ đến từ quyền năng Thiên Chúa, nhưng lại dựa
trên sự chia sẻ và cộng tác của con người. Nếu hiểu mỗi người
chỉ là người quản lý tài sản Chúa trao, và sau này chết chẳng mang theo được,
thì người ta sẽ dễ dàng chia sẻ cho anh chị em. Nếu các nước giàu chia sẻ cho các nước nghèo, thì lương thực trên
thế giới sẽ đủ nuôi mọi người và nạn đói sẽ không còn hoành hành ở một số quốc gia
châu Á và châu Phi nữa.
Cùng với những giáo
huấn về chia sẻ, Lời Chúa hôm nay hướng chúng ta về lương thực thiêng liêng
Chúa ban cho các tín hữu. Câu chuyện ngôn sứ
Ê-li-sa và sự kiện Chúa Giê-su làm phép lạ nhân bánh ra nhiều đều là hình ảnh của
Bí tích Thánh Thể. Trong đêm tiệc ly,
Chúa Giê-su đã thiết lập Bí tích Thánh Thể. Người đã biến bánh
thành Mình và rượu thành Máu Người. Đây không phải là biểu
tượng, cũng không phải là nghĩa bóng, mà là một thực tại. Bí tích Thánh Thể, hay sự hiện diện của Chúa
Giê-su trong Hình Bánh Rượu là tín điều, tức là điều phải tin đối với các Ki-tô
hữu.
Sau cùng, Phụng vụ
hôm nay dạy chúng ta sống mầu nhiệm Thánh Thể. Bí tích Thánh Thể là mầu nhiệm của sự hiệp thông, hiệp thông với
Chúa và với anh chị em mình. Thánh Phao-lô trong
Bài đọc II đã nói đến sự liên kết gắn bó giữa các Ki-tô hữu. Vị Tông đồ dân ngoại đã dùng hình ảnh của một thân thể, để diễn tả
cộng đoàn Ki-tô hữu. Để có sự hiệp thông
đích thực, thánh nhân khuyên các tín hữu Ê-phê-sô: “Anh em hãy ăn ở thật khiêm
tốn, hiền từ và nhẫn nại: hãy lấy tình bác ái mà chịu đựng nhau…” Vâng, bác ái, hiệp thông, chia sẻ… đó là những thông điệp mà Đức
Giê-su đang hiện diện trong Bí tích Thánh Thể muốn nói với chúng ta.
Thánh Tê-rê-sa
Can-cút-ta là một mẫu gương của thời đại chúng ta về lòng yêu mến Thánh Thể. Trong đời sống cũng như trong sứ mạng, Mẹ đã khơi nguồn sức mạnh từ
Nhà Tạm, nơi Chúa Giê-su hiện diện. Đối với Mẹ Tê-rê-sa, Thánh
Thể chính là tình yêu hy tế mà Thiên Chúa dành cho chúng ta, để được ăn vào và
tiêu hóa, và trở thành một phần trong con người chúng ta. Khi chúng ta đón rước Thánh Thể, thì chúng ta
được Thiên Chúa ban sức mạnh để yêu mến những người khác, với cùng tình yêu mà
Đức Ki-tô đã bày tỏ cho chúng ta. Bằng cách này, Bí
tích Thánh Thể giúp chúng ta mang tình yêu của Đức Ki-tô đến với người nghèo,
và cảm nhận được sự hiện diện của Người nơi những người ấy.
Thánh nữ đưa ra một
lời khuyên rõ ràng: “Tôi xin bạn hãy đến gần hơn với Thánh Thể và Đức
Giê-su … Hỡi các linh mục giáo xứ, xin các cha yêu cầu các giáo dân chầu
Thánh Thể trong các nhà thờ của mình bất cứ ở đâu có thể được. Hãy chầu Thánh Thể ít nhất mỗi tuần một lần, sao cho sự dịu hiền của
tình yêu có thể phát triển trong tâm hồn các cha, hầu chia sẻ tình yêu ấy cho
những người khác.”
TGM Giu-se Vũ Văn
Thiên