VUI LÊN NÀO!
“Vui lên nào hỡi sa mạc và đồng khô cỏ cháy,
vùng đất hoang hãy mừng rỡ trổ bông”. Lời kêu gọi của Isaia không chỉ khơi thêm
niềm tin tưởng vào ngày Chúa đến, mà còn đem đến cho dân Chúa niềm hy vọng chứa
chan.
Xin
cho mỗi chúng ta biết mở rộng tâm hồn để đón nhận niềm vui Con Chúa đang đến,
qua nỗ lực để sống đời thánh thiện, kiên trì trước những thử thách khó khăn như
Gioan tẩy giả mời gọi và nêu gương.
Vào một buổi trưa hè trời nóng bức oi
nực, có dịp vào nhà thờ, tôi chứng kiến một cảnh tượng thật cảm kích và xúc
động: Một bà mẹ, hai gối qùy, đôi tay giang rộng, mắt bà chăm chú trông về nhà
tạm nhỏ bé, nơi có Chúa Giêsu hiện diện. Bà đến đây vào giờ phút thinh lặng
này, mang theo bao nỗi đau buồn quay quắt của kiếp nhân sinh, vì đứa con gái
nhỏ vừa mới mất, để đặt lại vấn đề mà chính Gioan và các môn đệ của ông đã từng
thắc mắc về Chúa Giêsu: Thầy có phải là Đấng phải đến chăng hay chúng tôi còn
phải đợi Đấng nào khác. Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta có lời giải đáp căn bản
khi phải đối mặt với sự dữ cùng những bất công.
Sau lời hứa cứu độ tại vườn địa đàng,
con người luôn sống trong mùa vọng khi mong chờ Chúa đến. Đấng phải đến mà Chúa
Cha đã hứa, cũng là Đấng mà Isaia loan báo : “Các ngươi sẽ nhìn thấy vinh quang
của Chúa và huy hoàng của Thiên Chúa chúng ta. Hãy làm cho mạnh mẽ những bàn
tay rời rã, và hãy làm tăng sức những đầu gối mỏi mòn. Bấy giờ mắt người mù sẽ
thấy, tai người điếc sẽ được nghe ……… Họ sẽ không còn đau buồn, và rên xiết sẽ
trốn xa.”
Cả một viễn ảnh tươi đẹp đã mở ra
trước mắt dân Chúa. Thế nhưng trải qua bao thế hệ tiên tri, lời báo ứng kia vẫn
bị che khuất bởi biết bao nhiêu nghiệt ngã và bất công. Ngay đến Gioan tẩy giả,
kẻ được gọi là tiên tri của Đấng tối cao cũng cảm thấy hoang mang, nghi ngờ về
con người của Đức Kitô. Vì nếu Ngài là Đấng Cứu Thế, được sai đến để giải thoát
muôn dân khỏi những xiềng xích bất công, đem lại niềm vui và hạnh phúc cho
người nghèo khổ, thì tại sao lại để Gioan tẩy giả rơi vào cảnh tù tội, cũng như
không giải thoát ông khỏi bàn tay tàn ác của bạo chúa Hêrôđê.
“Thày có phải là Đấng phải đến chăng,
hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác”? Trước thắc mắc của đám môn đệ do
Gioan sai đến, Chúa Giêsu đã không trả lời trực tiếp mà chỉ mời gọi họ mở lòng
để đón nhận Tin Mừng cứu độ : “Hãy về thuật lại cho Gioan những gì các ông nghe
và thấy, què được đi, mù được thấy, phong hủi được sạch, điếc được nghe, người
chết sống lại và Tin mừng đã được rao giảng cho người nghèo”.
Được Lời Chúa củng cố và soi sáng,
Gioan cũng như các môn đệ ông có dịp nhớ lại những gì Chúa đã nói và làm. Họ
mau chóng vượt ra khỏi bóng đêm của sự hoài nghi để xác tín vào Đức Kitô. Hơn
nữa còn sẵn sàng để làm chứng cho triều đại của Đấng Cứu thế đang đến qua những
vất vả cay cực, khó nhọc và truân chuyên, chấp nhận quên mình để phục vụ ý định
của Thiên Chúa. Cho dù có phải chết bởi
tay bạo chúa Hêrôđê.
Trong khi chờ đợi ngày Chúa đến giải
thoát, Thánh Giacôbê khuyên nhủ chúng ta : “Phải kiên nhẫn và vững tâm như
người nông phu chờ đợi cơn mưa đầu mùa cũng như cuối mùa”. Một sự mong chờ
trong hy vọng bởi Chúa gần đến để giải thoát và đem chúng ta vào trong niềm vui
của mùa gặt ơn cứu độ.
Càng gần đến lễ Giáng Sinh, chúng ta
càng cảm thấy nôn nao niềm mong chờ Chúa đến, vì biết rằng : Chúa đến để giải
thoát chúng ta khỏi mọi nỗi đau buồn và rên xiết, khỏi mọi xích xiềng và sự
chết. Chúng ta sẽ làm gì để có được niềm hy vọng Chúa đến viếng thăm và cứu độ
:
* Can đảm lên đừng sợ hãi vì chính
Chúa sẽ đến cứu chuộc các ngươi. Cuộc sống chúng ta, tuy có được bảo đảm bởi
công ăn việc làm, bởi của cải vật chất, nhưng vẫn còn bao điều lo âu và sợ hãi
: sợ chiến tranh, sợ bệnh tật, sợ thất nghiệp, sợ bị hất hủi bỏ rơi, sợ bị
người ta làm hại…..Chúng ta có biết nhìn ra nguyên nhân của sợ hãi là vì thiếu
Chúa, vắng Chúa, để biết quảng đại đến với Ngài qua các thánh lễ, giờ chầu, kinh nguyện sáng tối,
nhất là bí tích hoà giải, để Ngài giải thoát và đem lại cho chúng ta bình an
tâm hồn không ?
* Anh em hãy bền chí và vững tâm, vì
Chúa đã gần đến……. Hãy học gương kiên nhẫn và chịu đựng trong gian khổ của các
tiên tri. Chúa sẽ đến nhưng chưa phải ngay lúc này. Theo lời thánh Giacôbê mời
gọi, chúng ta có biết kiên trì chờ đợi cũng như sẵn sàng chịu đựng mọi khó
khăn, vất vả, buồn phiền trái ý, tai ương hoạn nạn với niềm xác tín : Chúa sẽ
đến để đem lại cho chúng ta niềm vui cuả ngày mùa gặt mới, là một cuộc sống
hạnh phúc với Chúa không ?
* Thầy có phải là Đấng phải đến chăng,
hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác? Trước những thất bại đau thương, nhất
là bị người khác vu oan giáng hoạ, không ít người đã đã hoang mang chán nản như Gioan tẩy giả.
Chúng ta đã biết góp phần xóa tan những nghi ngờ, chán nản hoang mang nơi anh
em, bằng nỗ lực chia sẻ với mảnh đời bất hạnh, an ủi những người sầu đau, bênh
chữa người bị áp bức, tháo cởi xiềng xích cho những người đang bị ma quỉ trói
cột bởi tội lỗi chưa ?
Như bà mẹ vui mừng hạnh phúc sau cơn
đau đớn trong việc sinh nở, thì niềm vui của ngày cứu độ chỉ thực sự đến, khi
chúng ta biết theo gương Gioan tẩy giả, lắng nghe và thực thi ý Chúa, sống niềm
mong chờ một cách kiên trì nhẫn nại, ngay giữa những hi sinh và đau khổ của
cuộc đời người Kitô hữu.
Đừng nghi ngờ, nhưng đầy tin tưởng,
chúng ta hãy mạnh dạn đến cùng Chúa, sống theo những gì Ngài mời gọi, vì chỉ có
Chúa mới đem đến cho chúng ta niềm vui của một mùa gặt hân hoan và hạnh phúc.
Amen.





