VUI LÊN NÀO!

 

VUI LÊN NÀO!


 

 “Vui lên nào hỡi sa mạc và đồng khô cỏ cháy, vùng đất hoang hãy mừng rỡ trổ bông”. Lời kêu gọi của Isaia không chỉ khơi thêm niềm tin tưởng vào ngày Chúa đến, mà còn đem đến cho dân Chúa niềm hy vọng chứa chan.

           Xin cho mỗi chúng ta biết mở rộng tâm hồn để đón nhận niềm vui Con Chúa đang đến, qua nỗ lực để sống đời thánh thiện, kiên trì trước những thử thách khó khăn như Gioan tẩy giả mời gọi và nêu gương.

 

Vào một buổi trưa hè trời nóng bức oi nực, có dịp vào nhà thờ, tôi chứng kiến một cảnh tượng thật cảm kích và xúc động: Một bà mẹ, hai gối qùy, đôi tay giang rộng, mắt bà chăm chú trông về nhà tạm nhỏ bé, nơi có Chúa Giêsu hiện diện. Bà đến đây vào giờ phút thinh lặng này, mang theo bao nỗi đau buồn quay quắt của kiếp nhân sinh, vì đứa con gái nhỏ vừa mới mất, để đặt lại vấn đề mà chính Gioan và các môn đệ của ông đã từng thắc mắc về Chúa Giêsu: Thầy có phải là Đấng phải đến chăng hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác. Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta có lời giải đáp căn bản khi phải đối mặt với sự dữ cùng những bất công.

Sau lời hứa cứu độ tại vườn địa đàng, con người luôn sống trong mùa vọng khi mong chờ Chúa đến. Đấng phải đến mà Chúa Cha đã hứa, cũng là Đấng mà Isaia loan báo : “Các ngươi sẽ nhìn thấy vinh quang của Chúa và huy hoàng của Thiên Chúa chúng ta. Hãy làm cho mạnh mẽ những bàn tay rời rã, và hãy làm tăng sức những đầu gối mỏi mòn. Bấy giờ mắt người mù sẽ thấy, tai người điếc sẽ được nghe ……… Họ sẽ không còn đau buồn, và rên xiết sẽ trốn xa.”

Cả một viễn ảnh tươi đẹp đã mở ra trước mắt dân Chúa. Thế nhưng trải qua bao thế hệ tiên tri, lời báo ứng kia vẫn bị che khuất bởi biết bao nhiêu nghiệt ngã và bất công. Ngay đến Gioan tẩy giả, kẻ được gọi là tiên tri của Đấng tối cao cũng cảm thấy hoang mang, nghi ngờ về con người của Đức Kitô. Vì nếu Ngài là Đấng Cứu Thế, được sai đến để giải thoát muôn dân khỏi những xiềng xích bất công, đem lại niềm vui và hạnh phúc cho người nghèo khổ, thì tại sao lại để Gioan tẩy giả rơi vào cảnh tù tội, cũng như không giải thoát ông khỏi bàn tay tàn ác của bạo chúa Hêrôđê.

“Thày có phải là Đấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác”? Trước thắc mắc của đám môn đệ do Gioan sai đến, Chúa Giêsu đã không trả lời trực tiếp mà chỉ mời gọi họ mở lòng để đón nhận Tin Mừng cứu độ : “Hãy về thuật lại cho Gioan những gì các ông nghe và thấy, què được đi, mù được thấy, phong hủi được sạch, điếc được nghe, người chết sống lại và Tin mừng đã được rao giảng cho người nghèo”.

Được Lời Chúa củng cố và soi sáng, Gioan cũng như các môn đệ ông có dịp nhớ lại những gì Chúa đã nói và làm. Họ mau chóng vượt ra khỏi bóng đêm của sự hoài nghi để xác tín vào Đức Kitô. Hơn nữa còn sẵn sàng để làm chứng cho triều đại của Đấng Cứu thế đang đến qua những vất vả cay cực, khó nhọc và truân chuyên, chấp nhận quên mình để phục vụ ý định của Thiên Chúa. Cho dù có phải  chết bởi tay bạo chúa Hêrôđê.

Trong khi chờ đợi ngày Chúa đến giải thoát, Thánh Giacôbê khuyên nhủ chúng ta : “Phải kiên nhẫn và vững tâm như người nông phu chờ đợi cơn mưa đầu mùa cũng như cuối mùa”. Một sự mong chờ trong hy vọng bởi Chúa gần đến để giải thoát và đem chúng ta vào trong niềm vui của mùa gặt ơn cứu độ.

Càng gần đến lễ Giáng Sinh, chúng ta càng cảm thấy nôn nao niềm mong chờ Chúa đến, vì biết rằng : Chúa đến để giải thoát chúng ta khỏi mọi nỗi đau buồn và rên xiết, khỏi mọi xích xiềng và sự chết. Chúng ta sẽ làm gì để có được niềm hy vọng Chúa đến viếng thăm và cứu độ :

* Can đảm lên đừng sợ hãi vì chính Chúa sẽ đến cứu chuộc các ngươi. Cuộc sống chúng ta, tuy có được bảo đảm bởi công ăn việc làm, bởi của cải vật chất, nhưng vẫn còn bao điều lo âu và sợ hãi : sợ chiến tranh, sợ bệnh tật, sợ thất nghiệp, sợ bị hất hủi bỏ rơi, sợ bị người ta làm hại…..Chúng ta có biết nhìn ra nguyên nhân của sợ hãi là vì thiếu Chúa, vắng Chúa, để biết quảng đại đến với Ngài qua các  thánh lễ, giờ chầu, kinh nguyện sáng tối, nhất là bí tích hoà giải, để Ngài giải thoát và đem lại cho chúng ta bình an tâm hồn không ?

* Anh em hãy bền chí và vững tâm, vì Chúa đã gần đến……. Hãy học gương kiên nhẫn và chịu đựng trong gian khổ của các tiên tri. Chúa sẽ đến nhưng chưa phải ngay lúc này. Theo lời thánh Giacôbê mời gọi, chúng ta có biết kiên trì chờ đợi cũng như sẵn sàng chịu đựng mọi khó khăn, vất vả, buồn phiền trái ý, tai ương hoạn nạn với niềm xác tín : Chúa sẽ đến để đem lại cho chúng ta niềm vui cuả ngày mùa gặt mới, là một cuộc sống hạnh phúc với Chúa không ?

* Thầy có phải là Đấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải đợi Đấng nào khác? Trước những thất bại đau thương, nhất là bị người khác vu oan giáng hoạ, không ít người đã  đã hoang mang chán nản như Gioan tẩy giả. Chúng ta đã biết góp phần xóa tan những nghi ngờ, chán nản hoang mang nơi anh em, bằng nỗ lực chia sẻ với mảnh đời bất hạnh, an ủi những người sầu đau, bênh chữa người bị áp bức, tháo cởi xiềng xích cho những người đang bị ma quỉ trói cột bởi tội lỗi chưa ?

Như bà mẹ vui mừng hạnh phúc sau cơn đau đớn trong việc sinh nở, thì niềm vui của ngày cứu độ chỉ thực sự đến, khi chúng ta biết theo gương Gioan tẩy giả, lắng nghe và thực thi ý Chúa, sống niềm mong chờ một cách kiên trì nhẫn nại, ngay giữa những hi sinh và đau khổ của cuộc đời người Kitô hữu.

Đừng nghi ngờ, nhưng đầy tin tưởng, chúng ta hãy mạnh dạn đến cùng Chúa, sống theo những gì Ngài mời gọi, vì chỉ có Chúa mới đem đến cho chúng ta niềm vui của một mùa gặt hân hoan và hạnh phúc. Amen.

 

 

 

HÃY SÁM HỐI



 CHÚA NHẬT II MÙA VỌNG ( Năm A )


 

“ Cái rìu đã đặt sát gốc cây. Cây nào không sinh quả tốt thì sẽ bị chặt đi và quăng vào lửa”. Lời Chúa hôm nay cảnh tỉnh chúng ta, cần phải mau mau sám hối vì nước trời đã gần đến. 

Xin Chúa giúp chúng ta biết dọn cho Chúa một con đường, sửa lối cho thẳng để Ngươi đi. Nhờ đó Chúa có thể đến và đem lại cho chúng ta niềm vui của mùa cứu rỗi.

 Sự kiện tổng thống Obama đắc cử nhiệm kỳ hai vào nhà trắng đã lôi kéo dư luận và sự theo dõi của mọi nước, không chỉ vì những tốn kém, mà còn vì những ảnh hưởng đối với nền kinh tế và chính trị thế giới. Điều mà ông đưa ra để lôi cuốn và thuyết phục cử tri là những lời hứa hẹn về một cuộc sống an ninh ổn định, về những chính sách có lợi cho nền kinh tế quốc dân. Ông còn cam kết sẽ làm thay đổi bộ mặt đáng buồn hiện tại bằng những phép lạ kinh tế và một nền hoà bình thực sự.

Năm năm sau khi ông Obama giữ vai trò người lãnh đạo nước Mỹ, những khó khăn vẫn còn đó. Nền kinh tế tụt dốc,  chiến tranh và những xung đột với các nước ngày càng lan rộng. Cuộc sống bấp bênh và đầy những xáo trộn. Bao nhiêu lời hứa hẹn như cơn gió cứ bay dần, và người ta tự hỏi liệu ông còn có thể làm được gì nữa khi mà đã qua năm năm trong vai trò của người đứng đầu nhà trắng.

Điều mà ông Obama và nhiều vị nguyên thủ quốc gia khác không làm được cho thần dân của mình, thì đã có một Vị Vua làm được. Ngài là Đấng Cứu Thế mà Isaia loan báo. Ngài không chỉ mang trên mình cái nguồn gốc nhân loại bất toàn và giới hạn thuộc dòng dõi Đavít, nhưng còn thuộc về dòng dõi Thiên Chúa vì : “Trên người này thần trí Chúa sẽ ngự lại. Thần trí khôn ngoan và minh mẫn, mưu lược và hùng dũng… Thần trí sẽ làm cho Người đầy lòng kính sợ Chúa”. Và vì có cánh tay Chúa phù trì, nên người luôn xét xử mọi sự cách công minh. Kẻ nghèo hèn, hạng bần cùng thấp bé được Ngài quan tâm nâng đỡ. Triều đại của Ngài nở ra trong công lý và hoà bình, được diễn tả qua cuộc sống thanh bình chưa từng thấy : Sói sẽ ở với chiên con, beo nằm bên dê nhỏ; bò tơ và sư tử non được nuôi chung với nhau….Trẻ con măng sữa thọc tay vào hang rắn lục”. Còn viễn ảnh nào tươi đẹp và hạnh phúc bằng.

Trải qua dòng thời gian, con người vẫn không ngừng vang lên lời cầu xin: Trời cao hãy đổ sương xuống. Và ngàn mây hãy mưa Đấng cứu chuộc. Và rồi cách đây hơn 2.000 năm, Triều đại công lý và hoà bình yêu thương đã đến khi Con Thiên Chúa, Đức Giêsu xuất hiện. Tuy nhiên như thánh Gioan viết trong đầu Phúc Âm của  Ngài : “ Ngài đã đến nơi nhà của Ngài mà các gia nhân không đón nhận Ngài”. Vì thế, hôm nay qua Gioan tẩy giả, một lần nữa Thiên Chúa gióng lên lời gọi mọi người hãy nỗ lực thực hiện một cuộc canh tân sám hối trở về cùng Thiên Chúa : Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để người đi”.  Lời kêu gọi hoán cải ăn năn vừa cấp bách lại vừa khẩn thiết : “Vì cái rìu đã để sát bên gốc cây rồi. Cây nào không sinh trái tốt sẽ bị chặt và quăng vào lửa”.

Như Gioan tiền hô, thánh Phaolô cũng đã chuẩn bị cho Đấng Cứu Thế đến nơi lòng dân ngoại bằng cách kêu gọi họ hãy từ bỏ những việc làm mờ ám, và hãy mặc lấy Đức Kitô. Trong thư gửi tín hữu Rôma hôm nay, ngài chỉ ra cho họ cách thế để được Chúa yêu thương đón nhận, đó là : “Anh em hãy chấp nhận nhau như Đức Kitô đã chấp nhận anh em”.

  Ngang qua mầu nhiệm nhập thể, Con Thiên Chúa đã mở lòng đón nhận chúng ta khi chấp nhận làm người, ở cùng chúng ta. Hơn nữa qua cái chết trên thập giá, Ngài còn sẵn sàng giao hòa và tha thứ cho chúng ta, mở ra chúng ta lối nhỏ để bước vào trong vương quốc hạnh phúc.

Để đến được với niềm vui cứu độ, chúng ta cũng phải mở lòng để đón nhận Chúa qua anh em như Gioan kêu gọi: “Các anh phải làm việc lành để tỏ lòng sám hối” :

-  Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để người đi”. Làm sao Chúa có thể đến được với mỗi người, khi trong ta vẫn còn đó những gồ ghề của kiêu ngạo ích kỷ, tự mãn; những quanh co của lừa lọc mánh mung; những hố sâu của đam mê dục vọng xác thịt, hận thù ghen ghét; những lồi lõm của lối sống ăn không nói có, thề dối thề gian. Chúng ta có sẵn sàng để sửa lại con đường lòng mình bằng phảng để Chúa đến viếng thăm và cứu độ không ?

-  Đường đến vương quốc hoà bình cũng là lộ trình của hoà giải, yêu thương. Hôm nay chúng ta có sẵn sàng để thực hiện ngay một cuộc hòa giải trong gia đình : giữa ông với bà; vợ với chồng, cha mẹ với con cái; anh chị em với nhau; với những người trong khu xóm và giáo xứ; với bạn bè đồng nghiệp thân quen, bằng việc hòa giải với bản thân, cũng như hòa giải với nhau như Chúa Giêsu làm gương trên thánh giá không ?.

Lạy Chúa, đã bao mùa vọng đến rồi đi. Thế nhưng tâm hồn chúng con vẫn tím lịm những đau thương và chán chường tội lỗi. Lời thánh Gioan: “Cây nào không sinh quả tốt thì sẽ bị chặt đi và quăng vào lửa” thúc giục chúng con phải can đảm đứng lên để thực hiện một cuộc trở về với Chúa.

Xin cho chúng con biết nhìn ra đây chính mùa hồng ân, ngày cứu rỗi, để biết mau mắn hoán cải đời sống, thay đổi cách nhìn về anh em, để nhờ đã biết mở ra những nẻo đường hoà giải, yêu thương, tôn trọng công lý và sự thật, sống công bình bác ái, chúng con sẽ từng bước dọn đường cho Vua Công Chính – Hoàng Tử Bình An ngự đến viếng thăm, và đem đến cho chúng con mùa xuân ân phúc.  Amen.

 

Bổn mạng và Lễ giỗ tháng 12


 

Hãy Tỉnh Thức

 


CHÚA NHẬT  I  MÙA VỌNG
  

( Năm  A )

Câu chuyện về chiếc xe đò chở những người ở Tây Nguyên về quê hương miền Bắc bị lũ cuốn trôi trong cơn bão đầu tháng 10 ở miền Trung vẫn còn in đậm trong trí nhiều người. Cái chết của gần 20 người trong đêm mưa bão khiến chúng ta bàng hoàng và sợ hãi.

Câu chuyện giúp chúng ta thêm xác tín vào việc Chúa sẽ đến bất ngờ. Để nhờ đã biết tỉnh thức sẵn sàng như Chúa mời gọi, chúng ta sẽ được đón nhận niềm vui của ngày Chúa đến viếng thăm và cứu độ.

 Ở cái tuổi ngoài 80, người ta rất ít muốn đi xa. Vậy mà  vào năm 2005, chỉ trong vòng 01 năm, ông cố tôi đã về Việt Nam trước sau là 2 lần. Khi được hỏi năm tới ông cố có về nữa không, ông cố đã không ngần ngại trả lời : Có chứ. Chừng nào Chúa cho còn đi được thì còn về. Các sung sướng tiện nghi, cùng vật chất đầy đủ đã không giữ nổi đôi chân run rẩy của ông cố, chỉ vì quê hương là máu thịt, là đất mẹ, là lẽ  sống của cuộc đời.

Một vài suy nghĩ ấy, giúp chúng ta dễ hiểu hơn tâm trạng thổn thức, nhớ nhung và nỗi khao khát nóng bỏng được về lại quê cha đất tổ của Israel hôm nào. Chẳng thế mà  khi họ nghe Isaia loan báo về một cuộc hồi hương, trở về nhà Chúa, lòng họ đã ngập tràn niềm vui sướng. Họ reo hò và mừng hát: “Hãy đến, chúng ta hãy lên núi Chúa và lên nhà Giacóp”. Về với Chúa là về với yêu thương hạnh phúc, nơi đó thiên đường của bình an đang mở rộng.  Ở đó sẽ không còn cảnh chiến tranh loạn lạc, đau khổ và loạn lạc vì : “người ta sẽ lấy gươm rèn nên lưỡi cày, lấy giáo rèn nên lưỡi liềm”. Từ trong kinh nghiệm đau thương của hơn một lần lưu đày, Israel hiểu rằng: Chỉ có hạnh phúc, có cứu độ khi biết lắng nghe và bước đi trong đường lối của Thiên Chúa.

Được khích lệ bởi các tiên tri, niềm mong đợi của dân Israel chẳng hề vơi đi theo thời gian năm tháng. Và lịch sử đã thực sự sang trang khi Con Thiên Chúa, Đức Giêsu xuất hiện. Chính qua Ngài mà chúng ta biết rằng : thời giờ đã mãn và nước Thiên Chúa đã gần đến. Câu chuyện lụt đại hồng thủy thời ông Noe giục giã chúng ta hãy luôn sống trong tỉnh thức và sẵn sàng, để ngày Chúa đến sẽ không còn phải là ngày đau thương và bất hạnh.

Phaolô, kẻ đã từng bước đi trong mê lầm tội lỗi. Thế nhưng được ánh sáng của Chúa thức tỉnh trên đường đi Đamas, ông đã  mau chóng dứt mình ra khỏi vũng bùn tội lụy và bước đi trong ánh sáng cứu độ. Qua lá thứ gửi tín hữu Roma, ông đang chỉ cho chúng ta cách thế để được đón nhận niềm vui cứu độ : “Hãy đi đứng đàng hoàng như giữa ban ngày, không ăn uống say sưa, không chơi bời dâm đãng, không tranh chấp ganh tị. Thay vào đó phải mặc lấy Đức Kitô, và sống như Ngài mời gọi.

Bước vào Mùa vọng, Giáo Hội kêu gọi chúng ta hãy mau chóng nhìn ra ngày giờ Thiên Chúa viếng thăm, để biết tỉnh thức sẵn sàng chờ đợi. Bài học của Noe, của dân Do Thái, của Phaolô phải là một kinh nghiệm cho chúng ta hôm nay ngay trong ngày hồng phúc này :

*   “Đêm sắp tàn, ngày lại đến, chúng ta hãy từ bỏ những hành vi ám muội và mặc lấy khí giới sự sáng, hãy mặc lấy Chúa Kitô”. Đâu là những hành vi ám muội còn đang trói cột đời ta trong đam mê tội lỗi : Một tính toán đen tối, một ý định trả thù, một chén rượu, một con bài, những con số đề, những thước phim đen, những lời phê bình nói xấu, những tụ điểm bất chính. Chúng ta có thấy cần phải dứt mình khỏi những việc làm xấu xa, để mặc lấy ánh sáng của Đức Kitô như Ngài mời gọi chưa ?

*    Không chỉ tỉnh thức, Chúa còn kêu gọi chúng ta hãy sẵn sàng vì Chúa đến bất ngờ. Sẵn sàng như ông Noe, luôn biết lo lắng làm đẹp lòng Chúa, sống đời công chính thánh thiện, nên đã được Chúa giải cứu trong ngày lụt đại hồng thủy. Phần chúng ta có biết chuẩn bị cho ngày Chúa đến : bằng  những việc bác ái yêu thương; bằng đời sống tha thứ hy sinh, vui chịu mọi điều phiền muộn trái ý. Nhất là bằng những nỗ lực để thực hành việc kinh nguyện sáng tối, tham dự thánh lễ, các buổi tĩnh tâm, tham gia vào các sinh hoạt chung trong giáo xứ chưa ?

Để thấy rõ hơn tính cách bất chợt của ngày Chúa đến, chúng ta hãy cùng nhau nghe lại bức thư của một người bên Mỹ viết gửi cho bà con ở Việt Nam:

Thưa anh chị, em xin kể cho anh chị và các cháu nghe chuyện động đất xảy ra vào 5 giờ 5 phút chiều ngày 17 tháng 10 năm 1989, khi ấy em và nhà em cùng các cháu vừa về đến nhà. Nhà em và các cháu đã vào trong nhà, còn em đang ở ngoài sân. Bỗng đất tự nhiên rung chuyển, em biết ngay là bị động đất. Lúc ấy em thấy nhà cửa chao qua đảo lại, cây cối nhảy múa lung tung. Em nói với các cháu hãy đọc kinh ăn năn tội. Thật đúng như Lời Chúa nói : Ai ở trên mái nhà thì không thể xuống được. Cho nên lúc nào cũng phải sẵn sàng như năm cô trinh nữ khôn ngoan vì không biết ngày giờ nào Chúa đến.

Xin cho chúng ta nhìn ra mùa vọng không chỉ là mùa trông chờ Chúa đến lần thứ nhất tại Belem như một kỷ niệm. Nhưng còn là mong chờ Chúa đến lần thứ hai để đem lại cho chúng ta niềm vui của mùa cứu rỗi.

Nhưng vì Chúa luôn đến cách bất ngờ, vào ngày chúng ta không ngờ, vào giờ chúng ta không biết. Vì vậy  chúng ta cần phải thức dậy khỏi những đam mê bất chính, đón chờ Chúa đến trong sự tỉnh thức và sẵn sàng, để nhờ đó mà có được niềm vui của việc Chúa đến viếng thăm và cứu độ . Amen .