THƯ GỬI MẸ!

Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.

Mẹ kính yêu!
Vậy là đã 10 năm kể từ ngày con xa gia đình để bước theo lời mời gọi yêu thương của Thiên Chúa. Nhưng trong lòng con cảm xúc dâng trào khi con nhớ về Mẹ, nhớ về những kỉ niệm của tuổi thơ, nhớ những ngày con được sống trong vòng tay yêu thương và bao bọc của Mẹ.
Gió chiều thổi mạnh nhưng trong lòng con thật ấm áp, thật bình yên khi con nghĩ về  Mẹ.  Mẹ là người đã hy sinh cả một đời với biết bao công khó và mồ hôi để cho  con được đến trường, được bằng bạn bè, để có một tương lai tươi sáng. Mẹ chẳng quản ngại gì ngày nắng cũng như ngày mưa làm lụng vất vả với công việc đồng án. Nhìn thấy  con  lớn khôn, Mẹ không giấu được niềm vui, ánh mắt lấp lánh tràn ngập hạnh phúc.
Con nhớ đến Mẹ là cột trụ và điểm tựa vững chắc cho  trong gia đình kể từ ngày ba đã khuất bóng. con yếu ớt nên những công việc nặng nhọc đều do Mẹ gánh vác, nhìn mái tóc của Mẹ ngày một bạc trắng và đôi vai gầy như muốn oằn xuống trước sức nặng của đôi gánh cuộc đời, lòng con thấy thương Mẹ nhiều lắm, có lúc con ước chi mình là con trai để có thể thay Mẹ để phụ giúp Mẹ gánh vác những công việc nặng nhọc và để cho Mẹ có thể nghỉ ngơi đôi chút khi tuổi đời đã xế bóng. Tuy vất vả, cực nhọc là thế nhưng Mẹ không muốn con nghỉ học giữa chừng, Mẹ muốn con tự bước đi bằng chính đôi chân của mình mà không phải dựa dẫm vào ai.  Nhìn lại tuổi thơ của mình con thấy mình được lớn lên với những dấu ấn đầy tình thương của Mẹ.
Con nhớ đến Mẹ, người đã ươm mầm đức tin trong con. Khi con còn nhỏ mỗi buổi tối Mẹ thường nhắc con đến trước bàn thờ để đọc kinh cầu nguyện. Mẹ còn kể cho con nghe nhiều câu chuyện về hạnh các thánh. Khi con khôn lớn, con nói ra ý định đi tu của mình, Mẹ luôn là người ủng hộ con hết mình và cầu nguyện cho con được như lòng ước nguyện.
Dẫu con có viết thật nhiều thì những từ ngữ vẫn không  sao có thể diễn tả được công ơn trời bể mà Mẹ đã hy sinh cho con.  Con muốn mượn lời thơ sau đây để nói lên tâm tình đó:
Dù con khôn lớn, vẫn là con của Mẹ.
Đi suốt cuộc đời Mẹ vẫn là Mẹ của con.
Đúng vậy, tình thương của Mẹ luôn mãi là sức mạnh cho con tiến bước trên con đường theo Chúa. Mẹ ơi, Con muốn nói lời xin lỗi vì những lần con chưa ngoan, những lần con làm cho Mẹ phải lo lắng, buồn phiền vì con. Con cũng cám ơn  Mẹ vì có những lúc ngọn đèn dâng hiến nơi con leo lắt như muốn tắt trước những phong ba bão táp, cám dỗ của cuộc đời thì Mẹ người giữ lửa âm thầm đã giúp con chỗi dậy bằng lời cầu nguyện đơn sơ chân thànhsớm hôm. Mỗi bước đi của con trên hành trình ơn gọi luôn có Mẹ đồng hành. Con nguyện xin Thiên Chúa tuôn đổ muôn ơn lành hồn xác xuống trên Mẹ để Mẹ mãi mãi là cây cao bóng cả che chở cho cuộc đời của con.


Trẻ mồ côi.