CẨN THẬN, BẠN ĐANG BIẾN THIÊN CHÚA THÀNH… !!!

Vài lần đi dự lễ chiều thiếu nhi tại một xứ đạo ở Saigon, tôi phát hiện ra một điều khá thú vị. Để khuyến khích các em trong độ tuổi U10 tích cực đi lễ mỗi chiều, cha phụ trách thiếu nhi có sáng kiến sau lễ sẽ tặng cho mỗi em đi lễ một bì Yaourt trị giá 3000 đồng, nhận trực tiếp tại phòng của cha. Nhìn cảnh sau lễ, các em rần rần chạy lên phòng cha phụ trách đứng trật tự chờ nhận bì Yaourt của cha thật vui và thật dễ thương.

Ở một nhà thờ khác, cũng thuộc TPHCM, thì cha phụ trách thiếu nhi lại có một cách làm khác. Mỗi buổi chiều đi lễ như vậy, các em thiếu nhi trong xứ sẽ được nhận một phiếu dự lễ. Đến ngày đầu hè – thường là 01/06 mỗi năm – các em sẽ quy đổi phiếu đó thành tiền để tham dự một chuyến đi dã ngoại vũng tàu 2 ngày một đêm, tùy theo số phiếu có được, các em có thể được miễn phí 100%, 75%, 50% …. Vì thế, những thánh lễ chiều của thiếu nhi thường có rất đông các em tham dự.


Tất nhiên, cách làm của các cha như thế chẳng có gì sai cả – dù có thể ai đó sẽ cho rằng -, các em đi dự lễ vì mục đích “vật chất” chứ không phải vì yêu Chúa. Suy cho cùng, vì các em còn quá nhỏ, nhận thức về ý nghĩa của thánh lễ, ý nghĩa về niềm vui khi gặp Chúa mỗi ngày trong cuộc sống chưa thể có được. Nhưng ít nhất, việc đi lễ mỗi ngày để được nhận “quà” cũng giúp các em hình thành một  thói quen dành cho Chúa mỗi ngày ít nhất 40ph cũng là điều nên làm.

Nói vậy, để đặt vấn dề với chính những người lớn chúng ta, liệu rằng mỗi ngày chúng ta đi lễ, gặp gỡ Chúa có phải để xin “quà’ từ Chúa không? Đôi khi còn tệ hơn các em ở chỗ chúng ta không nhận món quà Chúa trao ban, mà đòi Chúa phải cho quà theo đúng ý mình ?!

Một lần đi hành hương ở một trung tâm kính Đức Mẹ khá nổi tiếng, tình cờ tôi được tham dự một thánh lễ do một linh mục cử hành cho một nhóm hành hương từ Saigon lên. Ngay đầu lễ, tôi đã nghe Linh mục thông báo ý lễ hôm nay gồm có :

Theo ý của Gia đình X. xin cho được phỏng vấn Visa đi Mỹ hanh thông.
Theo ý của gia đình Y. xin cho con thi đạt được học bổng toàn phần 100% du học ở một nước Châu Âu.
Théo ý của chị Z. xin bán được mảnh đất với giá mong muốn
…..

Gần một chục ý lễ mà toàn là xin Chúa cho ý mình được toại nguyện ?!

Tôi giật mình, ủa những người trong đoàn hành hương đang dự thánh lễ này đặt mục tiêu cho việc hành hương và dự lễ của họ là gì nhỉ? Liệu có phải họ tổ chức hành hương, tổ chức thánh lễ như một cách mặc cả với Chúa rằng con đã làm thế này, con đã làm thế kia … và Chúa phải thế này, phải thế kia với con chăng?

Và điều gì sẽ xảy ra nếu gia đình X rớt phỏng vấn Visa, con của gia đình Y. rớt hỏng bổng, chị Z treo bảng bán đất mãi mà không có ai trả giá như mong muốn. Liệu rằng họ còn tin vào sự quan phòng của Chúa không? Hay lúc đó, họ lại chạy đi nhờ vả vào thầy bói này, thấy tướng kia, thầy phong thủy nọ tìm phương cách sao cho đạt được điều họ mong muốn và lúc đó họ hỷ hả ca ngợi thầy này hay lắm, thầy kia giỏi lắm.

Trên mạng xã hội facebook, có một lần, có một bạn trẻ đã viết lên một lời cầu nguyện thống thiết như thế này :

“Lạy Chúa, con sắp tốt nghiệp ra trường rồi, mà con thấy những anh chị khóa trước con thất nghiệp nhiều quá. Công ty con đang thực tập này có điều kiện làm việc tốt quá. Xin Chúa hãy tác động để cho côn được công ty chấp nhận làm nhân viên part times của công ty trong thời gian con chờ tốt nghiệp, để con có chỗ làm sau khi con tốt nghiệp mà không phải chạy long tóc gáy để kiếm được một chỗ làm chưa hẳn đã tốt bằng chỗ này. Xin Chúa nghe và giúp cho ước nguyện của con”.

Thật kỳ lạ, hình như bạn trẻ đó đang nhầm lẫn Thiên Chúa là Chủ tịch HĐQT công ty đó hoặc là một cổ đông có quyền phán quyết trong HĐQT công ty đó chăng.

Những trường hợp như vậy có lẽ không hề ít mỗi ngày nếu bạn để ý đến khi tham dự thánh lễ.

Không biết từ bao giờ, thói quen nhìn Thiên Chúa như một ông thủ kho, một ông trưởng phòng quản trị đã hình thành trong đầu một số không nhỏ các tín hữu công giáo chúng ta. Chúng ta cứ miệt mài xin Chúa hết điều này đến điều khác, từ ngày này qua ngày khác vì chúng ta đang hiểu câu kinh thánh : “Thế nên Thầy bảo anh em: anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho.” (Lc 11, 9) theo đúng nghĩa đen của câu này chăng?

Nói điều này để thấy cái bẫy rất tinh vi mà Satan đặt ra – trong chước cám dỗ thứ 3 – đối với Chúa Jesus sau 40 ngày ăn chay trong hoang mạc. Một cám dỗ rất “thánh thiện” – hãy xin Thiên Chúa đỡ nâng và Ngài PHẢI làm để tỏ ra Ngài là Thiên Chúa – còn nếu Thiên Chúa không đỡ nâng thì có cần phải tin và trông cậy vào Thiên Chúa nữa không? Một vấn đề thách thức chúng ta rất hay gặp trong cuộc sống hàng ngày.

Đến bao giờ, trong mỗi người chúng ta, cái ý tưởng Thiên Chúa là thủ kho toàn năng mới được xóa sạch, để mỗi ngày chúng ta đến gặp Thiên Chúa, đến dự lễ, đi hành hương v.v… là một cơ hội chúng ta trò chuyện với Chúa một cách hết sức chân tình không tính toán, không vụ lợi gì cả. Đến gặp Ngài như gặp một người Cha kính yêu, chỉ để nói với Ngài về những vui buồn chúng ta gặp phải trong cuộc đời, và lắng nghe xem Ngài muốn làm gì cho cuộc sống của mình.

Vâng, chúng ta đang sống trong mùa chay 2016, có lẻ việc xem lại một chút cách nhìn nhận của chúng ta về Thiên Chúa của mình cũng là một việc nên làm phải không các bạn ?!

Tôi chỉ xin được gửi đến các bạn một lời cảnh báo nho nhỏ : “Cẩn thận, đừng biến Thiên Chúa thành …. một ông thần đền luôn phải làm theo ý mình” các bạn nhé.

Chúc các bạn một mùa chay thánh thiện và đây hồng ân Thiên Chúa.

Jos Phú Thi
http://saigonplanner.com


CHÚA NHẬT III MÙA CHAY NĂM C


Đoạn Tin Mừng đề cập tới hai ‘tai nạn’ rất thời sự nhưng chỉ mang tính tượng trưng: một hoàn toàn ngẫu nhiên là ngọn tháp đổ, và một vì chủ đích chính trị là cuộc tàn sát trong đền thờ; những biến cố tương tự như thế sẽ xảy ra hàng ngày như cơm bữa trong đời sống bất cứ ai. Thế nhưng nhiều người lại thích đặt điều: tại sao người này bị, kẻ khác lại không? Phải chăng vì người này tội lỗi còn kẻ kia tốt lành, người này xui xẻo còn kẻ kia may mắn...? âu đó cũng là thái độ rất thường tình của nhân tình thế thái qua mọi thời đại.
Thế còn thái độ của Kitô hữu sống theo tinh thần Tin Mừng thì sao; họ có lối suy nghĩ nào khác không nhỉ? Đức Giêsu cho thấy là các môn đệ Người phải nghĩ khác: “Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu”.
Người tốt / kẻ xấu, đó là phân biệt thường tình, nhưng liệt kê xếp loại người ta vào thứ hạng nào thì lại là điều cấm kị đối với Kitô hữu, nhất là khi chỉ dựa trên những sự kiện xảy ra được người đời coi là ‘quả báo’! Đức Giêsu đã chẳng thẳng thừng ngăn chận lối suy nghĩ này: “Anh em đừng xét đoán để khỏi bị Thiên Chúa đoán xét” (Mt 7:1-5); tại sao thế?
Thường thì trong cuộc sống, ‘quả báo’ được coi là một định luật hiển nhiên: ác giả thì ác báo, ở hiền thì gặp lành. Và luật quả báo chứa đựng một sức mạnh vạn năng trong lãnh vực luân lý: nó buộc người ta phải làm lành lánh dữ. Khó có thể tưởng tượng nổi: nếu không có quả báo thì làm sao có thể duy trì được nền luân lý cao đẹp trên thế giới này, và bảo đảm được trật tự xã hội…? Và thế là người ta có khuynh hướng giải thích nguyên nhân mọi biến cố xảy ra chung quanh theo định luật quả báo. Cứ xem những gì xảy ra cho một người là biết được người đó tốt hay xấu: ‘nếu người không phạt thì đã có trời phạt…’! Câu chuyện ông Gióp trong Cựu Ước cho thấy: dứt ra khỏi lối suy nghĩ cố hữu này không phải là chuyện đơn giản.
Đức Giêsu cho biết một điều căn bản: nếu so sánh con người với nhau trước các lề luật, thì tất nhiên có người tốt kẻ xấu; nhưng đứng trước mặt Thiên Chúa tình yêu, thì mọi người không trừ một ai, đều cần tới ơn cứu độ và lòng xót thương. Các tai họa, rất thường xảy ra quanh ta hay trực tiếp liên quan đến ta, chính là dịp đưa ta đến gần với lòng trắc ẩn xót thương các nạn nhận, sẽ luôn là dịp để một tín hữu giáp mặt với Thiên Chúa, và rộng mở cõi lòng đón nhận lòng thương xót của Người. Việc sám hối mà Đức Giêsu kêu gọi, không chỉ mang tính luân lý là phải cải tà qui chính, mà trước hết là trở về với Thiên Chúa, với nguồn mạch của lòng thương xót và nhân ái. Chính vì thế mà mỗi tai họa lớn nhỏ xảy ra trong đời, đối với mọi tín hữu của Đức Kitô, đều phải trở thành một lời mời gọi để sám hối và trở về với lòng xót thương thần linh.
Về phía con người, sẽ không bao giờ có ai xứng đáng với lòng thương xót đó. Nó luôn luôn được trao ban cách nhưng không, qua một trung gian duy nhất là Đức Kitô Giêsu. Không có lòng thương xót đó, con người, dầu có lương thiện tốt lành tới mấy đi chăng nữa, thì cũng tựa như cây cối tốt tươi, cành lá xum xuê trồng trong vườn mà chủ vườn là Thiên Chúa không tìm thấy trái ăn. Người làm vườn (là Đức Kitô Giêsu) can thiệp để được tiếp tục tưới bón bằng sự tự hiến cứu chuộc của Người. Kitô hữu là những cây vả đã được Kitô Giêsu tưới bón bằng ơn cứu chuộc của Người, không phải chỉ để tiếp tục tốt tươi xum xuê với sự tốt lành thánh thiện của mình, nhưng là để có được trái ngon ngọt của nhận biết và sống tình Chúa yêu thương. Nếu Thiên Chúa là tình yêu, và là Đấng giầu lòng từ bi và hay thương xót, thì Ông Chủ này cũng chỉ mong tìm thấy nơi các Kitô hữu một nhìn nhận Người là như thế, chấp nhận Người, và tiếp thu lòng xót thương vô biên; đồng thời tìm cách biểu lộ lòng thương xót đó trong cuộc sống hàng ngày. Mùa chay chính là thời gian tưới bón, “vun xới và bón phân cho nó”, là thời gian hướng cặp mắt các tín hữu tới Thập Giá Đức Kitô Giêsu, biểu hiện vĩ đại nhất của một Thiên Chúa xót thương và cứu độ, để mong “sang năm nó có trái”. Như thế Mùa Chay mới quả thực là thời gian đâm bông kết trái cho đời sống đức tin của người tín hữu, là thời gian của hồng ân sự sống đích thực.
Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã lại cho con được hưởng một Mùa Chay thánh nữa, đã lại cho con được ‘vun xới và tưới bón’ bằng hồng ân cứu độ. Xin cho con mở rộng tâm hồn đón nhận tình Chúa xót thương qua việc chiêm ngắm cuộc khổ hình và cái chết Thập giá của Đức Kitô Giêsu, Cứu Chúa của con. Con ước mong rằng, qua Mùa Chay thánh năm nay (cũng rất có thể là mùa cuối cùng của đời con?), Chúa sẽ tìm thấy được nơi niềm tin của con, trái thơm ngon mà Chúa hằng mong đợi. Xin cho con nhận biết và được biến đổi trong tình thương xót hải hà của Chúa. Amen.
Lm. Gioan Nguyễn Văn Ty

Xin Lỗi, Tha Thứ Và Cám Ơn

Xin lỗi (hay nhận lỗi), tha thứ và cám ơn là điều cần thiết trong cuộc sống của con người. vì chỉ nơi con người mới có những điều này. Nếu ai không có những điều này thì...
Xin Lỗi
1. Xin lỗi cho những lời hứa tôi đã không thể nào thực hiện, dẫu rằng biết sẽ làm cho ai đó thấy thất vọng...
2. Xin lỗi cho những phút tôi vô tâm, thờ ơ với nỗi đau của bạn...
3. Xin lỗi vì những ích kỷ, những vụng về, những hiểu lầm của tôi đã làm phiền đến bạn.
4. Xin lỗi vì những lời nói, hành động dù vô tình hay cố ý tôi đã làm tổn thương đến bạn hay bất cứ ai.
5. Xin lỗi vì nhiều lúc tôi không giúp được bạn và về những điều tôi muốn mà không dám làm...
6. Xin lỗi vì những lần bất hòa, những cãi vã, những mâu thuẫn,...
7. Xin lỗi bản thân vì đôi lúc, chính mình khiến mình đau khổ và nghĩ xấu về người khác...
8. Xin lỗi vì tôi đã cố gắng mà vẫn chưa làm được nhiều điều tốt đẹp cho cuộc đời và cho xã hội.
9. Xin lỗi vì tôi đã làm cho nhiều người thất vọng, hụt hẫng, mệt mỏi...
10. Xin lỗi vì tôi đã quá khác, quá thay đổi, vì đã không thể làm khác được... 
Xin lỗi tất cả mọi người!
Tha Thứ
1. Tha thứ cho những dối gian mà người khác dành cho tôi.
2. Tha thứ cho những gì xấu xa nhất mà người khác đã nghĩ về tôi.
3. Tha thứ cho những ai làm tôi khóc, đau lòng và rạn vỡ.
4. Tha thứ cho sự không chân thành, thờ ơ, dẫu tôi đã dùng cả trái tim để quan tâm, lo lắng và đối xử.
5. Tha thứ cho những khi bạn thờ ơ, lạnh nhạt với những khó khăn của tôi.
6. Tha thứ cho những ai mà tôi thật sự trân trọng, lại chỉ giả vờ trân trọng tôi.
7. Tha thứ cho chính bản thân mình, vì có đôi khi thật tệ.
8. Tha thứ cho những lỗi lầm quá khứ của tôi, của bạn và của mọi người, để chúng ta có thể đổi mới, sửa đổi (những cái xấu thành tốt) và hướng tới tương lai tốt đẹp!
9. Tha thứ cho hết tất cả những ai làm tôi tổn thương, bởi những gì không vui nếu vứt bỏ được thì nên là như thế, để chính mình thanh thản. 
Con người ai cũng có khuyết điểm, sai lầm, nên cách tốt nhất là quên được thì hãy quên, tha thứ cho người để người tha thứ lại cho mình.
Cám Ơn
1. Cám ơn những người đã luôn tin tưởng tôi, dẫu tôi biết mình không đáng được nhiều như thế!
2. Cám ơn những điều bạn và mọi người đã làm cho tôi, vì tôi.
3. Cám ơn bạn đã luôn chân thành với tôi, những gì mà bạn cho tôi như nụ cười lời nói của bạn
4. Cám ơn bạn và bất kỳ ai đã luôn quan tâm, sẵn sàng lắng nghe và thấu hiểu những gì tôi nói.
5. Cám ơn những va vấp, những giọt nước mắt để tôi trưởng thành hơn, cứng cáp hơn.
6. Cám ơn những dối gian, những ích kỷ, nhỏ nhen mà người khác dành cho tôi, để tôi có thể tỉnh táo hơn.
7. Cám ơn cuộc sống đã cho tôi những phút giây vui vẻ, bình yên, dầu ít nhưng thật sự hạnh phúc.
8. Cám ơn chính tôi đã không bỏ cuộc, đã biết đứng dậy và vượt qua.
9. Cám ơn những người đã trao truyền niềm tin cho tôi, giúp tôi hiểu và biết thêm về cuộc sống và tình người.
10. Cám ơn tất cả mọi người, những người đã từng giúp tôi, đã từng bên tôi, cho tôi thêm niềm tin và giúp tôi thêm vui vẻ..
Những được mất của một năm đã không còn quan trọng, bởi chẳng thể làm lại từ đầu, nhưng năm cũ với tôi sẽ luôn có một vị trí nhất định, đánh dấu những ký ức của tôi, những cố gắng thiện lành mà tôi đã đạt được.
Cám ơn cuộc đời đã cho tôi thêm một năm tươi đẹp nữa để yêu thương, được yêu thương,và làm thêm được nhiều điều tốt đẹp nữa cho tôi, cho bạn, và cho mọi người.

Nguồn: sinhvienconggiao.com

CHÚA NHẬT II MÙA CHAY NĂM C

Mùa Chay mang mầu tím ảm đạm. Mầu tím buồn để ta nhớ đến thân phận tội lỗi yếu hèn của mình. Mầu tím buồn để đến cuộc sống mong manh chóng tàn nơi cõi thế. Mầu tím buồn đưa ta đi theo bước Chúa Giêsu trên đường khổ nạn. Mầu tím buồn nhắc ta nhớ đến cái chết đau khổ của Người trên thánh giá.
Giữa bầu khí ảm đạm của mùa Chay, hôm nay bỗng bừng lên làn ánh sáng chói chang từ đỉnh núi Ta bo. Chúa Giêsu lên núi cầu nguyện. Đang khi cầu nguyện, dung mạo Người bỗng dưng đổi khác. Thần tính phát lộ khiến dung mạo Người trở nên sáng láng, ánh sáng rực rỡ làm say mê tâm hồn các môn đệ. Được sống trong khung cảnh thần thiêng thánh thiên, các ông không muốn rời bỏ đỉnh núi nữa.
Ta hãy nhớ lại, trước đó 8 ngày, khi Chúa Giêsu loan báo Người đi lên Giêrusalem để chịu khổ và chịu chết, Phêrô đại diện cho các môn đệ đã phản đối. Ông không muốn chấp nhận thánh giá. Ông không muốn Thầy mình dấn thân vào con đường chịu chết khổ nhục. Thế mà hôm nay, đứng trước vinh quang của Thầy, ông đã say mê và đề nghị Thầy trò cùng ở lại trên ngọn núi hạnh phúc. Trốn khổ tìm sướng vẫn là cái thường tình của con người. Nhưng Chúa Giêsu đã dẫn các môn đệ xuống núi để tiếp tục con đường lên Giêrusalem chịu chết.
Việc Chúa Giêsu biến hình trên núi như thế là có chủ đích. Người hé lộ thần tính của Người để các môn đệ thêm niềm tin tưởng. Người cho các ông thấy vinh quang của thần tính để các ông chấp nhận con đường đau khổ Người sắp trải qua.
Việc Chúa biến hình ban cho các môn đệ niềm hy vọng. Hy vọng đó là: con đường đau khổ sẽ dẫn đến hạnh phúc. Cái chết tủi nhục sẽ dẫn đến ngày Phục Sinh hân hoan. Thiếu niềm hy vọng không ai có thể sống ở đời. Người nông phu chăm bẵm mảnh ruộng, thức khuya dậy sớm, dãi nắng dầm mưa cấy cầy, vì hy vọng vào mùa gặt bội thu. Người học sinh kiên nhẫn ngày ngày cắp sách đến trường, đêm đêm chong đèn đọc sách, vì hy vọng vào kết quả mùa thi tốt đẹp. Người cha, người mẹ tần tảo sớm hôm, quên mình để lo cho con cái, vì hy vọng tương lai con cái sẽ tốt đẹp hơn. Niềm hy vọng vào vinh quang Phục Sinh sẽ giúp các môn đệ can đảm chấp nhận cuộc khổ nạn thương đau và cái chết tủi nhục của Thầy chí thánh.
Việc Chúa Giêsu biến hình đã biến đổi cách nhìn của các môn đệ về con người và cuộc đời.Từ nay các ông sẽ không nhìn ở bề mặt mà biết nhìn vào bề sâu. Bên trong thân xác phàm nhân của Chúa Giêsu có ẩn chứa bản tính Thiên Chúa. Bên trong cuộc khổ nạn tủi nhục có gieo sẵn mầm mống Phục Sinh vinh quang. Cũng thế, bên trong mỗi thân xác có hiện diện của một linh hồn. Bên trong mỗi con người phàm trần có ẩn tàng mầm mống thần linh. Bên trong những thửa ruộng khổ đau có gieo sẵn hạt mầm hạnh phúc. Trong những vất vả nhọc nhằn tăm tối hôm nay đã hứa hẹn thành công tươi sáng của ngày mai.
Việc Chúa biến hình giúp các môn đệ hiểu biết định mệnh con người. Bản tính Thiên Chúa nơi Chúa Giêsu đã chiếu sáng trên xác phàm con người. Con người được rạng ngời vinh quang Thiên Chúa. Đó là điềm báo trước: mang sẵn trong mình mầm mống thần linh, con người sẽ trở về với Thiên Chúa. Cuộc trở về phải vượt qua những đớn đau, những gian nan, những thử thách. Nhưng đã biết được đích đến, ta sẽ vui lòng đón nhận tất cả. Vì thế, đạo Công giáo tuy đề cao đau khổ, nhưng không rơi vào yếm thế, bi quan. Đau khổ chỉ là phương tiện. Chấp nhận thánh giá, vì đó là nhịp cầu cần thiết để con người vượt qua từ sự chết đến sự sống, từ khổ đau đến hạnh phúc, từ tủi nhục đến vinh quang.


KHÔNG ĐỀ MÙA CHAY



Tại sao tôi phải ăn chay?
Vì tôi không muốn chia hai Xác – Hồn
Thêm phiền muộn bởi khôn ngoan
Biết nhiều thêm khổ, an toàn cứ ngu (1)

Dễ thương mưu quỷ, chước ma
Mấy ai tránh được, ngã sa bao lần!
Choàng vào tay, vướng vào chân
Ba thù khéo lắm, phàm trần khổ đau (2)

Tưởng đời là khúc ca dao
Nào ngờ là thoáng bọt bèo mà thôi
Con ngu thật, lạy Chúa tôi!
Xin ngài thương xót, cứu đời phàm nhân

Con mong yêu Chúa vạn lần
Thế mà một phần con vẫn chưa yêu
Con run trước một nỗi đau
Vậy mà con muốn lên cao với Ngài!

Tình con mau chóng đổi thay
Tình Chúa tràn đầy, viên mãn chẳng vơi
Mùa Chay con vẫn ham chơi
Thiên Chúa mỉm cười: “Sám hối đi con!”

TRẦM THIÊN THU


CHÚA NHẬT I MÙA CHAY NĂM C

Cám dỗ là chuyện xưa như trái đất. Từ khi có con người, đã có cám dỗ. Hẳn ta không thể quên chuyện hai ông bà nguyên tổ sa chước cám dỗ của ma quỷ. Dân Do Thái, khi bị nô lệ dưới ách người Ai cập thì muốn được tự do. Nhưng khi lang thang 40 năm trong sa mạc, phải chịu đói khát, lại bị cám dỗ quay trở lại Ai cập để được no ấm. Nhưng có thể nói, 3 cơn cám dỗ mà Đức Giêsu phải đương đầu hôm nay gồm tóm tất cả mọi thứ cám dỗ mà ta thường gặp.
+ Cơn cám dỗ thứ nhất: thoả mãn tức khắc mọi nhu cầu.
Sau khi Đức Giêsu ăn chay 40 đêm ngày. Ma quỷ đề nghị Người biến đá thành bánh mà ăn. Thật là một đề nghị hợp lý. Đói thì phải ăn. Muốn ăn thì phải có bánh. Nhưng có bánh bằng cách nào mới là vấn đề. Không phải cứ có nhu cầu là phải thoả mãn ngay. Và nhất là không được dùng những cách không hợp đạo lý để thoả mãn những nhu cầu của mình. Cơm bánh tượng trưng cho những nhu cầu thiết yếu của con người. Nhu cầu của con người thì có nhiều và có khuynh hướngngày càng gia tăng. Vì thế cơn cám dỗ thoả mãn nhu cầu ngày càng lớn.
+ Cơn cám dỗ thứ hai: muốn có quyền lực thống trị.
Ma quỷ biết Đức Giêsu muốn cứu độ loài người, nên đề nghị tặng Người tất cả các nước trên trần gian. Có lẽ nhiều người nghĩ rằng đề nghị của ma quỷ là hợp lý. Cứ có quyền thống trị trên hết mọi dân nước rồi nói gì người ta chẳng nghe. Chúa sẽ không phải mất công chịu đau khổ chịu chết. Chỉ cần quỳ xuống thờ lạy ma quỷ, vua quan dân chúng các nước sẽ răm rắp tuân theo. Thật là tiện lợi. Quyền lực là một cơn cám dỗ muôn đời của nhân loại. Từ ngàn xưa, vua chúa các nước đã không ngừng gây chiến để tranh giành quyền lực. Ngày nay, trong các cuộc chiến mới, người ta không còn giết nhau bằng gươm đao, súng đạn, nhưng bằng quyền lực kinh tế, khoa học, kỹ thuật. Tuy êm đềm nhưng cuộc chiến vô cùng khốc liệt. Cơn cám dỗ về quyền lực thống trị không những không suy giảm mà còn mãnh liệt hơn.
+ Cơn cám dỗ thứ ba: tìm những điều kỳ lạ.
Muốn những chuyện thần kỳ. Muốn làm được những việc kinh thiên động địa. Muốn có những thành công lẫy lừng. Cơn cám dỗ này thúc đẩy người ta đổ xô đi tìm phép lạ. Cơn cám dỗ xây tháp Ba ben từ ngàn xưa vẫn còn tiếp diễn.
Xuyên qua những cơn cám dỗ ấy ta thấy ma quỷ thật vô cùng tinh khôn và hiểm độc.
Với cơn cám dỗ thứ nhất, ma quỷ muốn xô đẩy con người làm nô lệ cho dục vọng. Xúi giục con người chỉ tìm thoả mãn những bản năng thấp hèn. Giới hạn con người vào sự sống xác thịt. Đức Giêsu đã vạch trần âm mưu của ma quỷ khi Người cho biết con người không chỉ có đời sống thể lý mà còn có đời sống tâm linh. Người nâng cao phẩm giá con người khi quyết tâm chống lại cơn cám dỗ thoả mãn những nhu cầu thân xác để chăm lo cho sự sống tâm linh.
Với cơn cám dỗ thứ hai, ma quỷ muốn biến con người thành nô lệ cho tham vọng, nô lệ cho ma quỷ. Vì ham hố chức quyền, vì mưu cầu danh vọng mà đánh mất tự do của mình, cam tâm làm nô lệ cho ma quỷ. Vì tham vọng mà đánh mất chính mình. Đức Giêsu vạch trần âm mưu đen tối của ma quỷ khi cương quyết chối từ danh vọng quyền thế. Người còn chỉ cho ta con đường duy nhất phải theo đó là thờ phượng Thiên Chúa. Chỉ có thờ phượng Thiên Chúa mới đem đến cho con người tự do đích thực, tự do trong tâm hồn, không bị nô lệ một tham vọng nào.
Với cơn cám dỗ thứ ba, ma quỷ đẩy con người vào nô lệ cho cuồng vọng. Điên cuồng đến chống lại Thiên Chúa. Dùng Thiên Chúa để phục vụ cho những ước vọng ngông cuồng của mình. Không đến với Chúa trong tâm tình của người con thảo đối với Cha hiền. Đức Giêsu đã vạch trần âm mưu của ma quỷ. Người chỉ cho ta con đường của người con hiếu thảo. Người con hiếu thảo tin cậy phó thác và luôn làm theo ý Cha, chứ không bao giờ dám thách thức Cha. Người con hiếu thảo vâng lệnh Cha sai bảo chứ không bao giờ dám sai bảo Cha.
Cám dỗ của ma quỷ hiểm độc vì nó tiến từng bước: Từ hạ thấp phẩm giá con người khi khiến con người làm nô lệ cho dục vọng đến cướp mất tự do của con người khi xúi giục con người nô lệ cho ma quỷ. Và sau cùng đi đến chỗ tận cùng là chối bỏ Thiên Chúa, không coi Thiên Chúa là cha. Cám dỗ càng hiểm độc vì ma quỷ đã khéo léo học những âm mưu thâm hiểm trong lớp vỏ nhung lụa, êm ái, hợp lý và đầy quyến rũ của những nhu cầu, quyền lực và uy tín.
Ngày nay, những cơn cám dỗ của ma quỷ vẫn như những chiếc bẫy giăng ra để trói buộc con người trong vòng nô lệ. Cám dỗ càng ngày càng tinh vi và càng ngọt ngào hơn nên càng hiểm độc hơn. Muốn chống trả được những cơn cám dỗ, ta phải bắt chước Đức Giêsu dùng những vũ khí sắc bén, đó là ăn chay cầu nguyện, thấm nhuần Lời Chúa và luôn sống tâm tình của người con thảo đối với Chúa.
Lạy Chúa, xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ. Amen.
ĐTGM. Giuse Ngô Quang Kiệt


BỔN MẠNG THÁNG 2

THÁNG 2

N GÀY
LỄ
QUAN THẦY

04/02
Lễ Thánh Catherine de Rici
*Chị Huyến
10/02
Lễ Thánh Scholastica
* Chị Thiên Hằng 
11/02
Lễ Đức Mẹ Lộ Đức
* Chị Phương(L)
18/02
Lễ Thánh Bernadette
* Chị Thư








LỄ GIỖ CHA MẸ CHỊ EM
TƯỞNG NHỚ VÀ CẦU NGUYỆN
NGÀY
LỄ GIỖ

02.02
(24.12 ÂL)
Ông Cố Giuse – Thân Phụ Chị Thùy
07/02
( 29.12 ÂL)
Bà cố Maria- Thân mẫu Dì Thủy

09.02
Mồng 2 tết
Bà cố Anna- Thân mẫu Chị Thật
10.02
( 03.01 ÂL)
Ông Gioan- Thân phụ Chị Hoạt
11.02
Bà cố  Anna- Thân mẫu Chị  Diễm Lan
12.02
(Mồng 5 tết)
Ông cố Luca- Thân phụ Chị Thảo ( Martine)
17.02
Bà Cố Anê – Thân Mẫu Chị Hữu
21.02
( 14.01 ÂL)
Bà cố Maria- Thân Mẫu Chị Hằng- Chị Nhung
22.02
Giỗ Đức Cha Đaminh  Nguyễn Văn Lãng
27.02
Bà cố Anê- Thân Mẫu Chị Thanh Hải