Gương Soi Mình, Mình Soi Ai?

Nếu đứng trước tấm gương, ai cũng nhìn thấy vẻ bề ngoài của bản thân. Nếu ta vui vẻ thì trong gương sẽ có một hình ảnh vui vẻ và ngược lại, nếu ta buồn rầu thì sẽ ta sẽ thấy một hình ảnh khó coi hiện nên. Đó là soi vẻ bề ngoài còn nội tâm, ta lấy gì để soi và ai soi cho ta?

Trong cuộc sống, nhiều khi tôi tự hỏi nếu tấm gương để soi bề ngoài của tôi thì bản thân tôi có là tấm gương cho ai đó soi không? Thực tế đã giúp tôi hiểu ra điều đó: Khi tôi được sinh ra và được làm con cái của Thiên Chúa, tôi đã trở nên tấm gương để người khác soi vào. Nếu tôi sống đúng, tôi sẽ phản chiếu hình ảnh của Thiên Chúa, của Đức Kitô. Nhiều khi đi ra đường bắt gặp một anh chị em công giáo chẳng may mắc lỗi, tôi vẫn thường nghe mọi người nói với nhau "Người công giáo là vậy mà". Vẫn biết rằng không ai hoàn hảo, nhưng ở nơi sâu thẳm của con tim, tôi vẫn cảm thấy nhói đau khi nghe những lời đó. Nhiều khi tôi nghĩ họ đã sống tốt chưa mà dám đánh giá người khác. Tuy nhiên, suy nghĩ lại, tôi tự nhủ những người công giáo phải sống khác vì chúng ta đã trở nên con cái của Thiên Chúa và có bổn phận trở thành tấm gương phản chiếu hình ảnh Thiên Chúa.

Ở khía cạnh nào đó của câu nói có phần cay nghiệt, nhưng tôi cũng nhận ra một khía cạnh tích cực về những tấm gương phản chiếu tình yêu Thiên Chúa; nếu họ dùng từ ngữ trên để chỉ những người mang danh công giáo mà làm những chuyện xấu thì vô hình chung trong con mắt họ, người công giáo phải là người tốt, chỉ làm điều tốt và chúng ta phải hãnh diện về điều này.

Tôi đã gặp biết bao con người, mặc dù chỉ là những con người bình thường nhưng chính cuộc sống của họ vẫn toát lên tấm gương sáng về lòng mến yêu Chúa và tha nhân từ chính công việc hàng ngày dù thầm lặng hay sôi nổi.

Đối diện với chính bản thân, tôi cũng nhận thấy còn rất nhiều thiếu sót: những thói hư tật xấu, những a dua theo trào lưu xã hội, những mánh khóe để tồn tại giữa một xã hội đầy rẫy những cạm bẫy đã làm tôi xa Chúa và trở nên tấm gương tối. Những việc tôi làm nhiều khi tưởng chừng là vô hại, nhưng lại là một tấm gương xấu cho nhiều người và gây ra bao hệ lụy cho thế hệ tiếp sau.

Hôm nay, khi đối diện tấm gương, tôi chợt nhận ra và đặt quyết tâm phải sửa đổi bản thân để sống tốt hơn, cố gắng xa lánh thói hư tật xấu, hoàn thiện bản thân hàng ngày ngay từ những công việc nhỏ bé nhất, luôn phó thác và tin yêu Chúa hơn, xóa hết bụi phủ để trở nên tấm gương sáng phản chiếu Đức Kitô cho mọi người.

Tôi đã quyết tâm như thế, còn bạn thì sao?

Thế Thông